"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

(Viết về những tên ăn cơm Quốc Gia, thờ ma CS bị lộ tẩy)

Bất trí, bất tri, lại hồ đồ
Bất nhân, bất nghĩa, miệng lí lô
Mượn màu Tỵ Nạn che lòng "cáo"
Đội lốt Lưu Vong giấu mặt "Hồ"
Tưởng rằng uyên bác từ chỗ ấy
Ai ngờ ngu xuẩn tận nõi mô
Ðổi trắng, thay ðen, lòng vẩn bựa
Dân tình, thức tỉnh, dứt đường tơ .

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Phạm Thanh Phương (Saigon Times-Úc Châu)

Trong suốt dòng lịch sử hơn nửa thế kỷ dưới chế độ CSVN, có lẽ không có ai có thể chối bỏ được cái hệ quả đã của nó đã đưa cả một dân tộc thông minh, hiền hoà, bất khuất, đã trở thành đói rách, lạc hậu, ô nhục, đớn đau. Một đất nước với những trang sử oai hùng, đã được tô thắm bởi biết bao xương máu của tiền nhân . Thế nhưng hôm nay, đã trở thành một vũng lầy đen tối của nhân loại. Đây chính là sự thật, một sự thật hiển nhiên, bất khả chối từ. Dù đám CSVN có dùng trăm ngàn lý luận bịp bợm cũng không thay đổi được thực tế hiển nhiên đau đớn này.

Cái thực tế, phơi giữa vừng nhật nguyệt
Đừng cuồng ngôn, loạn ngữ bịp dân lành
Đất nước đấy, thấm muôn vàn tủi nhục
Dòng sử buồn, u uất bởi mùi tanh


Là những người dân bình thường, không cần tìm hiểu bất cứ một lý thuyết hay học thuyết chính trị cao siêu nào để biện minh, mà họ chỉ cần thấy những sự thật hiện hữu chung quanh họ trong đời sống hàng ngày, nó cũng đã qúa đủ để xác định hoàn cảnh. Một sự thật phũ phàng của một chế độ tàn bạo, phi nhân. Một chế độ phét lác, lừa bịp ngu xuẩn mà không còn ai còn có thể tin đươc. Như vậy, tất cả những tiếng nói hôm nay, chính là những tiếng nói từ con tim và tâm hồn của nạn nhânï, với những trăn trở ưu tư trước cảnh Quốc phá gia vong bởi một lũ Nghịch đồ, tặc tử xuẩn độn, mà lúc nào cũng nghĩ mình là siêu đẳng với Đỉnh cao trí tuệ. Chúng đã tự coi mình là Ân nhân của dân tộc, để độc quyền bịt miệng, trói não người dân và đưa cả nước xuống hố (CNXH) lạc hậu, bần cùng.


Thành quả của bọn lãnh đạo CS là đã đưa được một dân tộc mang truyền thống bất khuất , mà ngày nay phải cúi đầu chịu nhục dâng hiến giang sơn cho kẻ cựu thù. Một đất nuớc với hơn bốn ngàn năm văn hiến, nhưng hôm nay lại đầy rẫy những tang tóc, băng hoại... Hiện tại, người dân tựa như những con cừu trên đồng hoang cỏ cháy, đảng và nhà nước là những con sói lang khát máu đang thi nhau xâu xé...Như vậy, thử hỏi đất nước sẽ đi về đâu ??? Tuy vậy, đám Việt Gian vẫn trơ trẽn tuyên truyền rằng, với thiện chí và giác ngộ của đảng CSVN, đất nước đang chuyễn mình, thay đổi mỗi ngày một khá hơn rất nhiều. Do đó, tất cả người VN hãy cố gắng khép lại quá khứ, quên đi hận thù, bắt tay hoà nhập với đảng , để cùng canh tân đất nước, canh tân con người, thăng hoa xã hội, hầu có thể bắt kịp được sự văn minh tiến bộ của thế giới hôm nay.

Trước những đau thương, điếm nhục này, thông thường chỉ có tầng lớp trí thức mới có thể lên tiếng thay cho toàn dân, bởi họ là thành phần có khả năng và luôn được sự kính trọng của toàn dân dù bất cứ thời gian và không gian nào. Nhưng rất tiếc, trong hơn nửa thế kỷ qua, mới chỉ có một vài tiếng nói lẻ tẻ cất lên, nhưng cũng đã bị CSVN bịt miệng, trói não bằng những nhà tù, khủng bố và trù dập.

Tuy nhiên, tình hình ngày nay đã đổi khác, trong cái cảnh tức nước vỡ bờ của người dân, những áp lực quốc tế cùng với sự đấu tranh miệt mài của cộng đồng người Việt trên khắp thế giới. Do đó, những tiếng nói lương tri, đang được cất lên khắp nơi, nhất là giới trí thức. Họ đã bất chấp sự khống chế và trù dập của đám cầm quyền CSVN, đứng lên nói thay cho nhười dân những gì người dân không thể.

Theo đoạn phỏng vấn RFA, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy tại Hànội cho biết , là một người cầm bút, bắt buộc phải nói lên sự thật, những sự thật phũ phàng từ những thối nát, bóc lột, khủng bố, dã man của đảng, cho đến những giọt nước mắt oan khiên của người dân. Là một người tri thức, phải biết trân trọng và nâng niu những đau khổ oan khiên ấy, nếu trí thức mà làm ngơ trước sự thật, thì không còn lương tri và cũng không xứng đáng với danh xưng trí thức, Hơn nữa, bà cũng diễn tả sự thật hoàn cảnh khốn cùng của người dân Việt dưới chế độ tàn ác CS, bằng một câu thơ lục bát đầy ý nghĩa như sau:

Nghèo ba họ , khó ba đời
Tả tơi suốt kiếp là người Việt Nam


Như vậy, trong hoàn cảnh tự do tại hải ngoại, không biết những nhà trí thức nghĩ sao ??? Đối với thành phần trí thức chân chính, cái điều khốn khổ nhất của họ là sự bất an trong tâm hồn. Họ không sợ cuộc sống đạm bạc, đơn sơ, mà họ rất sợ những nỗi ưu tư trăn trở khi quê hương , dân tộc, trong hoạn nạn, khổ nhục mà họ phải bó tay, ngậm miệng..Trên thực tế, nếu một kẻ, tâm không rung, não không động, thì dù tríù thức hay bình dân, cũng không thể nhận biết được cái đau của dân và cái nhục của nước để can đảm dấn thân. Ngược lại, họ còn có thể lợi dụng tước vị, bịp bợm, tung hỏa mù trong cái thế đầu voi, đuôi chuột, đón gió trở cờ làm tay sai cho CS, hầu được chia chác quyền lợi và tạo thêm những nỗi oan khiên cho dân tộc, như đã từng xẩy ra.

Xin thức tỉnh trong tình yêu dân tộc
Cùng đấu tranh tìm chiến thắng cuối cùng
Xây Tổ Quốc một ngày mai tươi sáng
Trải tâm hồn, tô điểm khối tình chung

Sau cùng , trí thức là một giới mà truyền thống xã hội Viêt Nam rất tôn trọng, điều tủi nhục lớn nhất cho họ, là không thể thay thế những người dân thấp cổ bé miệng nói lên một cách trung thực tất cả những uất ức, khổ nhục mà người dân đang bi gánh chịu. Như vậy, cũng kính mong những trí thức ẩm ương hay còn đang đứng bên lề chiến cuộc, hãy can đảm lên, quay về cùng ghé vai gánh vác một chút trách nhiệm với quê hương và chia sẻ những đau thương, khốn cùng cuả dân tộc. Nếu được như vậy, chắc chắn , ngày dân mình hết khổ cũng không còn xa, và còn có thể anh hùng, ngạo nghễ, hãnh diện với bốn hơn ngàn năm văn hiến, để chen chân với thế giới bao la tiến bộ hôm nay.

Phạm Thanh Phương (Saigon Times-Úc Châu)

Phạm Thanh Phương - Úc Châu

Trong con đường đi tìm dân chủ cho VN, một số nhà đấu tranh dân chủ thường nhắc đến hai chữ "Minh bạch", họ đòi đảng và nhà nước CSVN phải minh bạch trong mọi lãnh vực, từ kinh tế, xã hội, luật pháp, giáo dục ,v,v.. Từ đó, đảng và nhà nước cũng bắt chước, nhao nhao hô hào minh bạch và hứa sẽ minh bạch.. Trong khi đó, dư luận ngưòi dân hầu như không mấy quan tâm với những khẩu hiệu này. Có lẽ người dân VN biết rất rõ hơn ai hết, đây chỉ là những khẩu hiệu, hô cho vui tai rồi đâu lại hoàn đấy, nó cũng sẽ không vượt ra ngoài câu tục ngữ "Mười voi không được một bát nước xáo". Hơn nữa, ai cũng biết, bản chất của CSVN là lừa bịp, chỉ biết "Tô hồng, bôi đen" một cách máy móc, thì làm sao có thể chữ minh bạch ở đâu bây giờ.

Nhìn xã hội bất minh, từng hơi thở
Chuyện lọc lừa tựa như lá mùa thu
Khắp giang sơn gom lai, một nhà tù
Nơi ngục tối, biết tìm đâu minh bạch


Nói về sự "minh bạch" dưới chế độ CSCN, có lẽ ai cũng thấy được nó được thể hiện rất rõ ràng trong từng góc cạnh, từ lời nói đến việc làm, từ thượng tầng đến hạ tầng của cả một xã hội. Với hệ thống tham nhũng bao che, những sữ kiện ngộ độc thực phẩm, dược phẩm, đã gây ra biết bao nhiêu bệnh hoạn và cướp đi biết bao nhiêu nhân mạng nghèo nàn vô tôi. xẩy ra hàng ngày. Giáo dục băng hoại, những hiện tượng " Học tiền, thi hộ", sách giáo khoa cũng giả, bằng cấp cũng giả. Bọn cán bộ rừng rú dốt nát, chỉ cần sau vài phút "úm ba la" của nhà nước và đảng, đều tự nhiên trở thành những nhà "trí thức đại tài" trong guồng máy lãnh đạo. Trong hệ thống độc quyền, độc đoán, đảng và nhà nườc CSVN đã dùng cái bất minh để cũng cố quyền lực, đàn áp, bóc lột, buôn dân, bán nước. Ngược lại, người dân cũng bất đắc dĩ phải bất minh để sống còn. Nói cho cùng, tất cả những bất minh trong xã hội VN hiện nay, đều là hệ quả từ chính sách đốn mạt của đảng và nhà nước CSVN.

Trở lại những ngày gần đây, để bày tỏ thiện chí trên con đường gia nhâp WTO và trấn an dư luận, CSVN bắt buộc phải diễn một vở tuồng "Trong sạch hóa xã hội" bằng cách đưa ra một vài "con dê tế thần" thuộc loại cao cấp trong guồng máy lãnh đao, như hiện tượng Bộ Giao Thông Vặn Tải và một vài vụ liện hệ.

Trước sự kiện này, có lẽ giới báo chí trong nước đã "ngây thơ" lầm tưởng đảng và nhà nước đang giác ngộ để chấn chỉnh hệ thống cai trị, "minh bạch" nhằm phát triển đất nước, để phù hợp với nền văn minh nhân bản hiện nay. Vì thế, báo chí đã mạnh dạn phanh phui một số sự kiện "tiêu cực" của chế độ một cách hơi "quá trớn" theo quy định của đảng và nhà nước. Mặc dù, tất cả những tin tức của báo chí đưa ra cũng chưa có gì được gọi là minh bạch, nhưng nó cũng đủ để tạo một "sức ép", bắt buộc đảng phải chỉ thị Phan văn Khải cho ra cái nghị định mang số 56, trước khi về vườn . Nghị định này đặc biệt dùng để khống chế quyền tự do ngôn luận và thộng tin bằng những ngôn từ rất mập mờ khó hiểu. Đọc hết 5 chương , 77 điều của nghi định, không ai có thể xác định rõ được, những điều gì cần phải làm, để tránh khỏi mang họa vào thân, mà người đọc chỉ mang cảm giác chẳng khác nào đang lần mò trong rừng sâu của một đêm 30, hay nói văn chương hơn là một "Thiên đường mù" như nhà văn Dương Thu Hương đã từng mô tả.

Nếu đi ngược dòng lịch sử thế giới, người ta có thể thấy được , trong một đất nước văn minh , tiến bộ, điều cần minh bạch nhất là hệ thống luật pháp. Nhưng rất tiếc, hệ thống luật pháp của CSVN chỉ như một búi tơ vò, nó rối rắm chằng chịt, chắp vá tứ tung, đến độ chính nhà nước cũng không biết đâu mà lần. Ba cơ quan Lập Pháp, Hành Pháp và Tư Pháp đều được tập trung trong tay đảng. Vì vậy, nhà nước lúc nào cũng cứ phải lúng túng, để có những hành xử tùy tiện, "trống đánh xuôi, kèn thổi ngược" như trò hề trên sân khấu.Do đó, nghành luật sư cũng không được quan tâm, thiếu thốn rất nhiều lãnh vực, kể cả số lượng, chất lượng và họ cũng không được thể hiện đúng chức khi hành nghề.

Trong một cuộc phỏng vấn của RFA, con số Luật sư mà Bộ Tư Pháp CSVN đưa ra là hiện thời trên toàn quốc có 3918 Luật sư , bao gồm cả tập sự. Hơn nữa, theo Luật sư Bùi Quang Liêm tại Saigòn cho biết, "Ngoài những Luật Sư tốt nghiệt tại miền Nam trước năm 1975 đang hành nghề, còn lại những Luật sư được Học Viện Tư Pháp đào tạo thì chất lượng quá tệ....". Luât sư Phạm thị Vạn Tăng (Luật Sư Đoàn tỉnh Lâm Đồng) cũng cho biết "Luật sư được Học Viện Tư Pháp đào tạo qua nhiều hệ, hệ chính quy, hệ tại chức, hệ chuyên tu và còn nhiều hệ khác, rất khó hiểu... Hơn nữa, thời gian dùng đề học các nghị quyết, quyết định, nghị định của nhà nước và học thuyết Mác Lê quá nhiều. Do đó, nhiều Luật sư khi ra trường, cũng không nắm được khái niệm cơ bản của luật pháp..". Như vậy, với tình trạng đất nước hiện tại dưới chế độ CSVN, thử hỏi có chỗ nào có thể được gọi là minh bạch. Chính cái hệ thống bát nháo CSVN, là nguyên nhân tạo nên những bất ổn của đất nước, mà nạn nhân chính là đại đa số người dân thấp cổ bé miệng.

Trong bóng tối, vũng lầy, tìm minh bạch
Là nỗi đau , của những kẻ hữu tình
Cốt tội đồ Cộng Sản, vốn bất minh
Căn tính ấy, chẳng bao giờ thay đổi


Tóm lại, dưới chế độ CSVN, đòi hỏi sự minh bạch chỉ là một ảo tưởng, có chăng toàn là những khẩu hiệu , phù phép, để trang trí cho chế độ, đánh lừa thế giới và những người ngây thơ không hiểu tí gì về CS. Hoặc những kẻ cố tình "ngây thơ" một cách thiếu minh bạch, hầu tiếp tay với CS kiếm lợi trên nỗi uất nhục cuả đồng bào. Nếu muốn tất cả mọi lãnh vực, mọi vấn đề được minh bạch, để thăng tiến quê hương, chỉ còn một con đường duy nhất là CSVN phải ra đi, trả lại quyền tự quyết cho dân tôc.


Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Nhân gian hỡi! sao quá nhiều nghịch lý
Phiếm hồng trần, mượn bút trút sầu bi
 Ai lợi danh, ai khôn dại, khen chê
 Ai ngụp lặn, giữa vòm trời nghiệt ngã
 
 Đời trái khoáy đông về trong nắng hạ
 Tuyết âm thầm tơi tả giữa trời oi
 Nỗi oan khiên, dân thống khổ đầy vơi
 Nhìn quanh lại, bao quái thai thời đại
 
 Lòng người đi mang nỗi buồn tê dại
 Sống bập bềnh trăn trở với Quê Hương
 Trời sinh chi đám bất mục, ẩm ương
 Làm hoen ố trên dòng sông tỵ nạn
 
 Những não trạng gói tròn vùng mây xám
 Giống ươn hèn, quên hết cảnh bể dâu
 Nhẩy loi choi cùng với lũ "hoạt đầu"
 Mong múa rối góp vui hồn "Hồ Tặïc"
 
 Đời nhiễu nhương thêm đau lòng xã tắc
 Đám sậy lau nghiêng ngả, gió thuận chiều
 Cố chui luồn, bên cuộc thế rong rêu
 Tìm danh hão, trên nỗi đau đồng chủng.
 
Pham Thanh Phương (Úc Châu