"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Trong cục diện đấu tranh hiện tại, sự kiện giới trẻ trong nước biểu tình phản đối Trung Cộng chính thức thiết lập hệ thống kiểm soát Hoàng Sa, đã tạo ra một làn sóng dư luận rất xôn xao trong cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại nói riêng và toàn dân tộc nói chung. Theo sát sự kiện một số nhận định cho rằng, đây là một thế trận do CSVN bày ra, lợi dụng lòng yêu nước của toàn dân, tạo sự “hòa đồng, nối kết” chống ngoại bang, để triệt tiêu ngọn lửa đấu tranh đòi tự do, dân chủ, đang bùng cháy trong lòng dân tộc. Đồng thời biến khối người Việt tỵ nạn trở thành thần dân của chế độ thối nát, phản phúc CSVN. Ngược lại, một số khác lại cho rằng, đây là một sự bộc phát từ những tấm lòng yêu nước, chúng ta phải bắt tay “nối kết”, vực dậy sức mạnh dân tộc cùng đánh kẻ thù chung, cho dù có phải chung lưng đấu cật với chế độ phi nhân CSVN, miễn sao có thể lấy lại được Hoàng Sa, sau đó sẽ tiếp tục đấu tranh đòi dân chủ tự do cho quê hương.

Cơn quốc loạn, biết bao điều uất nhục
Bọn Cộng nô, hèn nhược, rước đọa đầy
Tâm còn đây, bầu nhiệt huyết còn đây
Dùng đúng chỗ, tránh bịp lừa, tức tưởi


Riêng những cuộc biểu tình trong nước của giới trẻ, đa số nhận định, dưới chế độ khủng bố khát máu CSVN, chắc chắn có rất nhiều khó khăn và tế nhị, bị lệ thuộc vào hoàn cảnh và bị trí, nên ở đây không muốn lạm bàn. Tuy nhiên trong một cuộc phỏng vấn ngắn do AFA thực hiện, một sinh viên trong Ban Tổ Chức cho biết đoàn biểu tình đã có một cuộc gặp gỡ và trao đổi với ông Nguyễn Thành Tài, Phó Chủ Tịch thường trực Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố tại Nhà Văn Hóa Thanh Niên Sàigòn. Trong lúc trao đổi ông Tài cho biết, thay mặt chính quyền, ông “ghi nhận tấm lòng cũng như tình cảm của các thanh niên yêu nước ngày hôm nay và ông cũng có chỉ đạo bên Thành Đoàn sẽ tổ chức một cuộc mít tinh để đông đảo thanh niên tham gia”, và trước khi dứt lời, sinh viên này cũng nhắn nhủ đồng bào hải ngoại hãy yên tâm và “nên đặt thêm lòng tin vào Chính Phủ (CSVN)hiện tại”.

Trước những hiện tượng nêu trên đa số nhận định, đây là cuộc biểu tình không mang tính cách tự phát mà chắc chắn do sự đạo diễn của tập đoàn CSVN trong mục đích tạo thế trận hoả mù, tập trung tình yêu nước và tiêu diệt tiềm năng đấu tranh của khối người Việt tỵ nạn, giống như bài học lịch sử của một thời 1945-1946.

Do đó, trước sự kiện phức tạp và tế nhị này, cộng đồng người Việt tỵ nạn chúng ta cũng cần nên sáng suốt nhận định vấn đề. Một khi chúng ta hưởng ứng lời kêu gọi của đám tay sai CS, tập trung vào mục tiêu Trung Cộng mà quên đi kẻ tội đồ cắt đất dâng biển thì vô tình chúng ta đang rơi vào cái bẫy do CSVN bày ra, nó cũng tựa như một “Chính Phủ Liên Hiệp” của Hồ Chí Minh trong thời điểm mới cướp chính quyền năm 1945 khi xưa.

Do đó, lập luận “nối kết” với chế độ phi nhân CSVN, miễn là lấy lại được Hoàng Sa, sau đó sẽ tiếp tục đấu tranh đòi dân chủ tự do cho quê hương” là một điều lầm lẫn lớn.

Một điều cần ghi nhớ là hiện nay cộng đồng người Việt tỵ nạn không thể có một sức mạnh nào có thể đòi lại Hoàng Sa, mà chỉ có thể ủng hộ tinh thần đấu tranh trong nước bằng cách phơi bày ra ánh sáng tội ác và sựï phản phúc cắt đất, dâng biển của CSVN đến toàn dân. Từ đó, người dân tự đứng lên giành lại quyền tự quyết, triệt tiêu chế độ vong nô CSVN, lúc đó hy vọng mới có thể đòi lại những phần đất biển đã mất.

Cũng trong vấn đề này, nếu chiếu theo Công Pháp Quốc Tế, muốn đưa sự tranh chấp về chủ quyền lãnh thổ hoặc lãnh hải giữa hai quốc gia. Ít nhất phải có nguyên đơn và bị đơn, và phải chứng minh chủ quyền về phương diện lịch sử. Tuy nhiên, ai cũng biết CSVN chỉ là một vong nô hèn nhược, đã từng ký công hàm xác nhận chủ quyền của Trung Cộng trên đảo Hoàng Sa, Trường Sa vào năm 1958 và hai hiệp định dâng đất biển vào năm 1999 và 2000.... Như vậy, tất cả sự hô hào chống Trung Cộng do CSVN giựt dây chỉ là trò hề lừa bịp không ngoài mục đích khỏa lấp tội trạng phản phúc trong quá khứ cũng như hiện tại, đồng thời nhiễu loạn nhân tâm, tập trung dư luận, hầu triệt tiêu tiềm năng đấu tranh đòi tự do, dân chủ cho quê hương.

Người ta thường nói “Đánh rắn phải đánh dập đầu”, trong vấn đề này đa số cũng nhận định, cái đầu con rắn đang nằm tại Hànội, còn Bắc Kinh chỉ là cái đuôi. Nếu cộng đồng người Việt hải ngoại vì quá nóng lòng, hưởng ứng lời kêu gọi của bè lũ tay sai CSVN, tập trung vào mục tiêu Trung Cộng mà bỏ quên tập đoàn khốn nạn đã ký kết dâng đất biển cho ngoại bang thì vô tình chúng ta chỉ đánh cái đuôi và bị rơi vào cái bẫy Nghị Quyết 36 “Vượt thử thách, xóa ngăn cách quốc cộng, khép lại quá khứ, xóa bỏ hận thù, cùng nối kết canh tân đất nước”.

Nhìn vào thực tế, dù sao chăng nữa sự kiện giới trẻ biểu tình tại Sàigòn và Hà nội vừa qua cũng là một sự kiện đáng quan tâm và ủng hộ. Đây cũng có thể là một cơ hội có thể tạo thành một tiền lệ cho tương lai, để giới trẻ có thể đánh tan đi cái bóng tối sợ hãi mà CSVN đã bao trùm trên đầu dân tộc từ hơn cả thế kỷ qua, nếu chúng ta biết khai dụng. Tuy nhiên, chúng ta chỉ nên ủng hộ tinh thần và hành động đấu tranh của giới trẻ, giúp giới trẻ hiểu rõ hơn về những tội ác và sự phản phúc của tập đoàn CSVN, nhưng không thể ủng hộ quan điểm, lập trường, để tin tưởng, “nối kết” với đảng và nhà nước CSVN như họ đã và đang kêu gọi.

Xin sáng suốt trút căm hờn đúng chỗ
Đừng lơ là, mắc hỡm bẫy kẻ gian
Bầy lưu manh, quy phục lũ tham tàn
Cần tận diệt, mới mong đòi đất biển


Sau cùng, một điểm cần ghi nhớ là sự lộng hành ngang ngược của Trung Cộng hôm nay, chính là kết quả từ bản chất hèn nhược vong nô của tập đoàn phản phúc CSVN. Do đó, muốn yểm trợ cho công cuộc đấu tranh của giới trẻ trong nước, không gì bằng hãy bạch hóa tất cả những tội trạng ươn hèn phản phúc của tập đoàn “Mãi quốc cầu vinh” CSVN. Một khi toàn dân ý thức, nhận biết rõ được nguyên nhân và kẻ thù, tất nhiên sức mạnh của dân tộc sẽ được phục hồi và từ đó những vấn nạn của quê hương sẽ được giải quyết. Chỉ có sức mạnh của dân tộc mới có thể mong vô hiệu hóa tất cả những văn bản, hiệp ước dâng đất biển mà lũ phản phúc CSVN trước đây đã ký.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

- Phạm Thanh Phương (Úc Châu) -

Trong suốt cả tháng qua, dư luận rất xôn xao, quan tâm chờ đợi phiên toà CSVN xử hai luật sư trẻ đấu tranh, với tội danh "tuyên truyền chống nhà nước XHCN". Ngoài sự quan tâm trong quần chúng, cũng có rất nhiều vận động tích cực từ một số các cơ quan tranh đấu nhân quyền, hội luật sư quốc tế và một số vận động qua lãnh vực ngoại giao trên thế giới. Tất cả đã đưa đến dư luận một sự hy vọng CSVN sẽ giác ngộ nhìn ra chân tướng của vấn đề, hầu có thể sáng suốt phóng thích hai Luật sư trẻ tâm huyết này với một sự công bằng trong nhân bản. Tuy nhiên, sau phiên toà phúc thẩm ngày 27-11-2007 vừa qua, kết quả đã làm cho tất cả những hy vọng kia trở thành thất vọng não nề, và cũng cho tất cả thế giới nhận định rõ hơn về bản chất bất khả di của một lũ quái vật CSVN, đang tồn tại trên trái đất này như một di họa cho loài ngưòi. Tuy nhiên, cũng qua hình ảnh phiên toà ấy, đại đa số cũng thấy được một tia sáng niềm tin từ sự kiên trì trong cục diện đấu tranh hiện tại.

Bao uất nhục trên bước đường tranh đấu
Chữ kiên trì mãi mãi được vinh danh
Nhìn quê hương đất nước dạ sao đành
Dù khốn khổ, vẫn nhịp nhàng tiến bước


Nhìn vào phiên toà, đại đa số những người quan tâm đều có cảm tưởng như đang xem một tuồng hề từ một thời một thời tiền sử xa xăm nào đó, hay nói một cách khác nó tựa như một phiên toà của một bọn thảo khấu, đang phùng mang trợn mắt xử dụng cường lực một cách ngu xuẩn. Theo lời tâm sự của những luật sư biện hộ như Ls Đặng Dũng, Ls Bùi Quang Nghiêm và Lê Công Định cho biết, cái điều 88 trong bộ luật hình sự CSVN, thì tự chính bản chất của nó đã vi phạm trắng trợn đối với Công Uớc Quốc Tế mà CSVN đã ký kết và nó cũng đã đi ngược lại cái hiến pháp thổ tả của nhà nước CSVN. Như vậy nó hoàn toàn vi hiến, không thể hiện diện trong pháp luật để kết tội người dân trong bất cứ tình huống nào. Ngoài ra, theo một số nhà ngoại giao và cơ quan truyền thông quốc tế nhận định, phiên toà không mang đúng nghĩa và chức năng của một phiên toà đứng đắn, tranh tụng về tội danh và bản án, mà nó đã biến thành một diễn đàn tranh luận về quyền tự do ngôn luận một cách khôi hài, lẩm cẩm.


Cũng ngay trong phiên toà, Ls Nguyễn Văn Đài cho biết, ông "không chống đảng mà chỉ có quan điểm khác với đảng CSVN" và có lẽ ai cũng biết "sự khác biệt quan điểm là một chuyện bình thường trong bất cứù lãnh vực nào. và bất cứ nơi đâu" như lời con Vẹt Nguyễn Minh Triết đã từng vung vít tuyên bố khắp nơi. Điều này cũng chứng tỏ rõ nét hơn về bản chất gian dối, lừa bịp của CSVN không bao giờ có thể thay đổi, tất cả những gì họ cam kết hay hứa hẹn cũng chỉ là những lời nói xuông lừa bịp ở một giai đoạn cần thiết nào đó trong cái cảnh "nín thở qua sông" và sau đó "cốt khỉ vẩn hoàn cốt khỉ".

Xoay quanh phiên toà, đại đa số những người quan tâm nhận định, dưới chế độ CSVN, ngay chính cái quyền biện hộ của Luật sư cũng đã bị khống chế, họ không được quyền thi hành đúng chức năng của họ trước toà và bản án luôn luôn được sắp đặt từ trước, vì vậy vai trò chánh án cũng mơ màng không cần thiết phải chú tâm đến những lời tranh cãi, biện hộ của luật sư hay lời tự biện của bị can. Một điều rất hiển nhiên là một phiên toà khôi hài và trái khoáy như thế này cũng không thể gây ra được một sự ngạc nhiên nào cho ai, vì hầu như tất cả người dân Việt Nam không còn lạ gì cái bản chất lừa bịp, cưỡng từ đoạt lý đốn mạt của tập đoàn CSVN từ xưa đến nay. Ngoài ra, phiên toà cũng chứng tỏ rõ được dưới chế độ phi nhân, độc tài toàn trị thì Tự do Dân chủ không phải là những điều có thể van xin mà có, hay bất cứ một thế lực nào có thể ban phát, mà phải chính do sự kiên trì đấu tranh của dân tộc lấy về.

Cũng trong sự kiện này, một số dư luận nhận định: rất có thể CSVN đang bật đèn xanh, tạo sự kiện, tung hứng cho một hình thức dân chủ bịp. Mặc dù sự nhận định này không phải là vô lý, tuy nhiên đa số cũng cho rằng dù sao chăng nữa, những lời nhận định của những luật sư nêu trên cũng đánh dấu được một khúc quanh trong đấu tranh, sự nói lên tư duy của họ cũng là một bước tiến khả quan, nếu biết khai dụng đúng mức. Hơn nữa, dư luận cũng hy vọng kế tiếp giới báo chí sẽ can đảm lên tiếng một cách trung thực với chức năng của họ, và từ đó sức mạnh dân tộc sẽ được vực dậy, tạo sức mạnh đứng lên lật đổ chế độ, dã man thối nát CSVN, đòi lại tự do, dân chủ cho quê hương trong một tương lai rất gần.

Nền dân chủ, tự do không thể có
Nếu dân mình không tích cực đấu tranh
Không phát huy được dòng máu hùng anh
Trời chẳng ngó, cũng chẳng ai ban phát


Tóm lại, qua những sự kiện nêu trên, đại đa số đều hiểu được hệ thống Tư Pháp của CSVN Việt Nam chẳng qua chỉ là hệ thống dùng trang trí cho chế độ, tạo cho chế độ một hình thức giống các quốc gia khác trong mục đích bịp bợm, còn lại thực chất nó chỉ là một đoàn múa rối không hơn không kém. Nếu CSVN có một hệ thống tư pháp nghiêm chỉnh, chắc chắn CSVN phải nhận ra hành xử của những ngưới như Linh mục Nguyễn Văn Lý, Lê Thi Công Nhân, Nguyễn Văn Đài chẳng những không cói tội mà ngược lại những người này đáng được tuyên dương vì họ đã có công rất lớn với chế độ. Họ là những người đang làm cái công việc khai hoá những con người rừng rú CS, để may ra từ đó CS có thể lột xác trở thành những con người thực sự đúng nghĩa, hầu có thể hiên ngang hội nhập vào thế giới văn minh nhân bản hôm nay.

- Phạm Thanh Phương (Úc Châu) -

Phạm thanh Phương

Theo dõi những tin tức trong và ngoài nước về hiện tượng sáu người “đấu tranh dân chủ” bị bắt tại Sàigòn ngày 17-11-2007 vừa qua, và nhất là sau hai cuộc phỏng vấn bà Đặng thanh Chi, phát ngôn nhân chính thức của đảng Việt Tân do RFA và Đàn Chim Việt thực hiện, dư luận cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại lại càng ngạc nhiên và đại đa số có cảm tưởng như đang đi trong một trận sương mù dầy đặc, khó lòng có thể định rõ được mục tiêu và cảnh trí. Chính những diễn tiến mù mờ phức tạp này đã có rất nhiều câu hỏi đặt ra theo nhiều chiều hướng khác nhau, để cùng đi tìm sự thật, hầu có thể định một hướng đi vững chắc hơn trong cục diện đấu tranh hiện tại.
Một sự kiện, bao hàm nhiều uẩn khúc
Đan vào nhau, như một khối sương mù
Vận nước buồn, trời đất mãi âm u
Từng con rối, đang múa may loạn xạ

Xuyên qua sự kiện, một số người cho rằng Việt Tân đang diễn một vở tuồng tung hứng với CS trong mục đích cuốn hút dư luận vào những sự bàn bạc, tranh cãi ồn ào vô bổ mà quên đi khí thế đấu tranh từ những cuộc đình công, bãi thị và những tiếng kêu van thảm thiết từ những nỗi oan mất nhà mất đất trên khắp nẻo đường đất nước. Đồng thời chuẩn bị cho một cuộc “tranh luận công bằng” với CSVN về luật pháp và nhân quyền, hầu tạo một thế đối trọng để cùng “canh tân” đất nước.

Song song với những suy luận trên, một số người cũng đặt vấn đề phải chăng Việt Tân cố ý xử dụng mấy đảng viên này của họ như những con “dê tế thần” trong mục đích tạo lại thanh thế và cứu vãn niềm tin đã mất nơi cộng đồng người Việt tỵ nạn từ nhiều năm qua. Với những luận cứ này, đa số nhận định: Việt Tân là một tổ chức đấu tranh có “tầm cỡ” tại hải ngoại, với nhiều năm kinh nghiệm và tầng lớp Trung Ương Đảng khoa bảng, trí thức, chẳng lẽ họ không thể hiểu được nguyên tắc bảo mật căn bản trong đấu tranh hay sao? Nhất là đang đối đầu với một chế độ độc tài toàn trị, thủ đoạn sắt máu như CSVN. Sự bảo mật này không những chỉ áp dụng cho những người trực tiếp thi hành công tác mà còn phải áp dụng cho cả tầng lớp trung ương trong chính sách. Như vậy tại sao Việt Tân lại đưa những đảng viên có tiếng tăm trên mặt nổi tại hải ngoại về nước khơi khơi như đi du lịch tại các nước tựï do dân chủ trên thế giới? Chẳng những thế, VT còn công bố danh sách lý lịch những đảng viên này một cách công khai khi họ vừa bị bắt. Do đó, dư luận cũng cho rằng, có lẽ Việt Tân cố tình tạo cơ hội cho CSVN bắt những người này để đánh tan những nghi vấn “chệch hướng” trong những năm qua. Hơn nữa, sự kiện này cũng chứng tỏ đảng Việt Tân vẫn hoạt động chống CS và có rất nhiều cơ sở đang hoạt động trong nước.

Trong phần công bố lý lịch những đảng viên bị bắt, Việt Tân cho biết Ts Nguyễn Quốc Quân về nước bằng con đường chính thức với quốc tịch Hoa Kỳ, nhưng mới đây CSVN lại cho biết Ts Nguyễn Quốc Quân đã nhập cảnh VN bằng Passport mang quốc tịch Campuchia với cái tên Ly Sen, và hiện ông Quân đang giữ chức vụ “Ủy Ban Phát Triển Quốc Nội” với bí danh C21 là tại sao? Đồng ý là việc dùng Passport giả để xâm nhập công tác là chuyện rất bình thường trong mọi công tác đấu tranh, nhưng cái bất thường ở đây mà đại đa số thắc mắc là tại sao Việt Tân lại công bố tên thật và quốc tịch thật của ông Quân khi vừa mới bị CS bắt. Sự kiện này cũng có nhiều người cho rằng Việt Tân đã bán đứng đảng viên của họ trong một mục đích nào đó thiếu hẳn sự trong sáng và lương thiện.

Riêng về vấn đề tạo dựng cơ sở hoạt động trong nước, Ký giả Kay Johnson tạp chí Times tại Hà Nội đã có một bài bình luận dưới nhan đề “Việt Nam bắt giữ một thế hệ tranh đấu mới” (Vietnam Arrests a New Activist Breed) phổ biến ngày 20.11.2007. Trong bài bình luận, Ký giả Johnson cũng cho biết “Việt Tân, thành lập năm 1982, dùng lối gởi điện thư tập thể để tuyển mộ thành viên mới bên trong Việt Nam (không rõ nhân sự được bao nhiêu) và liên kết với các tổ chức đấu tranh khác”. Cũng từ bài bình luận này, đại đa số cho rằng, nếu Việt Tân tuyển dụng đảng viên theo lối này thì các cơ sở của Việt Tân trong nước nếu có, chắc chắn đầy ắp người của CS, nếu không muốn nói là hoàn toàn CS nắm giữ và bất cứ đảng viên Việt Tân nào từ hải ngoại về, dù công khai hay bí mật thì chắc chắn sẽ bị bắt, nếu CS muốn. Thêm một câu hỏi được đặt ra ở đây là Việât Tân đang làm cái trò gì mà quái đản như vậy. Phải chăng Việt Tân đang tung hứng với CSVN để thu gom và tiêu diệt những tấm lòng chính trực tha thiết với quê hương dân tộc nơi khối người tỵ nạn CS tại hải ngoại? Rất tiếc tất cả chưa ai tìm ra một câu trả lời nào thỏa đáng. Tuy nhiên, nhìn qua hành xử của Việt Tân trong mấy năm gần đây thì những luận cứ này được đa số đánh giá một mức độ khả tín rất cao, có thể lên đến 90%.

Bao khúc mắc, đang cần cho hóa giải
Trong chính tâm, lương thiện của kiếp người
Đừng thụt thò, lươn lẹo dễ trêu ngươi
Niềm tin chết, biết khi nào sống lại


Tóm lại, xuyên qua những sự kiện nêu trên, thiết nghĩ Việt Tân nên xét lại hành vi của mình, những vở kịch thô thiển này không thể dùng đánh tan đi tất cả những nghi ngờ của đại đa số người Việt tỵ nạn, để mong lấy lại niềm tin đã mất từ nhiều năm qua. Muốn lấy lại được niền tin, thiết nghĩ Việt Tân cần trong sáng, lương thiện như sự kỳ vong mà Bs Nguyễn Mạnh Tiến, Chủ Tịch Cộng Đồng Liên bang Úc Châu đã phát biểu trong buổi nói chuyện của ông Đỗ Hoàng Điềm tại Sydney vừa qua. Sau cùng, việc cần thiết nhất và thực tiễn nhất là Việt Tân nên bạch hóa tất cả sự thật, hầu đánh tan đi tất cả những thắc mắc, nghi ngại của cộng đồng người Việt tỵ nạn Úc Châu nói riêng và trên toàn thế giới nói chung. Có như vậy, mới mong chứng minh được thiện chí và lòng chính trực của Việt Tân. Từ đó mới có thể hy vọng lấy lại được niềm tin để cùng tiến bước trên con đường đấu tranh chung đi tìm tự do, dân chủ cho quê hương.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Phạm Thanh Phương

Trong những năm gần đây, một số tổ chức, đảng phái, vận động, khuyến khích kêu gọi cộng đồng người Việt hải ngoại trở về đầu tư, làm từ thiện trong mục đích giúp người dân thoát đưọc cảnh nghèo đói, lạc hậu dưới chế độ CSVN. Sự kiện này cũng tạo ra sự tranh cãi tương đối khá sôi nổi một thời và hiện tại đang được khơi lại như một chiến dịch qua tinh thần nghị quyết 36 của CSVN. Tuy nhiên, trong cuộc điều trần tại Quốc hội CSVN 17-11-2007, bộ trưởng nông nghiệp Cao Đức Phát đã tiết lộ: “Việt Nam đứng thứ hai thế giới về xuất khẩu gạo, mà hàng năm vẫn còn hàng trăm ngàn đồng bào chỉ được ăn cơm trong ngày lễ, tết và những khi ốm đau”. Câu tuyên bố này của Cao Đức Phát không những làm chấn động lương tâm những người còn nghĩ đến quê hương đất nước mà nó còn bạch hóa một cách thật rõ nét về bộ mặt phét lác lừa bịp của CSVN mà bọn tay sai từng tuyên truyền là CSVN đã giác ngộ cách đây cả hơn chục năm và đang trên đà phát triển trong chiều hướng canh tân, phát triển đất nước để đưa đến “dân giầu, nước mạnh”

Sự tiết lộ”đau lòng con quốc quốc”
Bởi vì đâu dân Việt khổ thế này
Quá lâu rồi, còn đeo đến hôm nay
Cơn đói rét vẫn hiên ngang ngự trị

Nói về VN, vốn dĩ là một xã hội nông nghiệp với 70% sống bằng nghề nông, họ đã cần cùø vất vả, cháy lưng trên những cánh đồng để CSVN hãnh diện với con số xuất cảng lúa gạo đứng thứ hai trên thế giới mà chính bản thân họ lại bị khốn khổ, cơm không có ăn, rách không có mặc như lời thú nhận của Cao Đức Phát vừa qua. Tuy vậy, với bản chất gian dối của CSVN, con số vài trăm ngàn mà CĐP đưa ra, chúng ta phải hiểu rằng có thể là hàng triệu người đang lâm vào cảnh đói rách khốn cùng. Như vậy là tại sao? Phải chăng do sự lãnh đạo tài tình của những “đỉnh cao trí tuệ” tạo ra. Một điều không thể phủ nhận chính sách nhà nước CSVN là dùng bạo lực đàn áp, khủng bố người dân, trấn lột tài sản, phục vụ cho những xa hoa lãng phí một cách ngu xuẩn của từng cá nhân trong tầng lớp cán bộ, và đem dâng hiến cho ngọi bang hầu cũng cố địa vị tôi đòi một cách vững chắc hơn. Bằng chứng cho thấy khi Nông Đức Mạnh sang thăm Fidel Castro cũng đã tuyên bố, bảo đảm cho Cuba 400 ngàn tấn gạo mỗi năm mà không thấy nói đến điều kiện tiền bạc hay đổi chác, đó là chưa kể số gạo khổng lồ vài trăn triệu tấn đã đưa qua Bắc Hàn hàng năm. Ngoài ra, CSVN còn dùng những đồng tiền xương máu ấy tổ chức những cuộc vui chơi như thi hoa hậu, du lịch, du hí,v,v. Khốn nạn hơn nữa là những chương trình vô bổ như “Duyên Dáng VN” đưa ra hải ngoại với một số tiền vài triệu USD cho mỗi lần trình diễn, không ngoài mục đích khoe khoang, mời gọi sự băng hoại trong cái gọi là “dân giầu nước mạnh” mà đám tay sai đã và đang cố gắng quảng bá từ nhiều năm qua.

Trở lại vấn đề, một điều trái khoáy, mâu thuẫn là CSVN đã và đang nhận rất nhiều viện trợ từ quốc tế trong chương trình “xóa đói, giảm nghèo” và CSVN cũng báo cáo kết quả rất khả quan là cái nghèo đã giảm xuống đến 90% trên khắp đất nước và có nhiều nơi nghèo, nay đã phục hồi một đời sống no đủ, nếu không muốn nói là đã ăn ngon mặc đẹp.

Tuy nhiên, ngoài con số đói nghèo mà Cao Đức Phát thú nhận, theo phúc trình hàng năm của cơ quan UNICEF thì con số hàng triệu trẻ em suy dinh dưỡng tại VN chưa hề thuyên giảm mặc dù LHQ đã cố gắng viện trợ, cứu giúp rất nhiều. Ngoài ra, theo những tin tức của báo chí trong nước đã đăng tải, hiện nay con số trẻ em sống trên những bãi rác và bãi phế thải rất đông, thay vì các em phải được cắp sách đến trường như những trẻ em khác trên thế giới, dù đất nước họ cũng được xếp vào loại kém phát triển.

Trong sự nghèo đói quá đáng này cũng đã đưa đến tình trạng các em bé tuổi khoảng 14, 15, phải làm cái nghề "bán trôn , nuôi miệng" trên khắp nẻo đường đất nước. Đó là chưa kể đến sự túng quẫn, đã làm cho con người phải tự bóp chết lương tri, bán rẻ nhân phẩm để sinh tồn, thí dụ như những hiện tượng nhục nhã qua hình ảnh những cô gái VN, cam tâm thoát y để bọn khách Đài Loan, Đại Hàn, rờ nắn như súc vật, và nếu "may mắn trúng tuyển" sẽ được "làm vợ" một kẻ tật nguyền hoặc già nua trên đất khách. Và 80% các cô gái này sẽ trở thành những nô lệ tình dục cho một gia đình hay bị bán vào lầu xanh như nhiều bản tin đã loan tải trong vài năm qua.

Trước tình hình bi thảm của đất nước, chỉ cần nhìn vào hình thức, người ta sẽ thấy được những nghịch lý rất khó hiểu, tại sao càng có nhiều viện trợ thì cái nghèo tại Việt Nam càng phát triển? Tuy nhiên, nếu hiểu rõ bản chất CSVN, có lẽ không ai có thể phủ nhận những nghịch lý này là sự “sáng tạo” của CSVN và được nuôi dưỡng rất cẩn thận, hầu thăng hoa đời sống của đảng.

Đi sâu vào vấn đề, có lẽ không ai có thể phủ nhận, tất cả những viện trợ đổ vào Việt Nam với bất cứ lý do gì, đều được chui vào túi riêng của tầng lớp cán bộ đảng, từ trung ương đến hạ tầng, và cái nghèo của dân, lại chính là "con gà đẻ trứng vàng" cho chế độ. Từ những cái nghèo , cộng thêm những dã tâm từ bản chất CS, làm sao tránh khỏi sự băng hoại, bát nháo. Như vậy, làm sao đất nước có thể hết đói, nghèo khi CSVN còn tồn tại

Muốn xóa đói, giảm nghèo không phải khó
Chỉ cần sao, Cộng Sản phai ra đi
Để dân lành lau sạch những lụy bi
Trong khoảng khắc, đói nghèo cùng tan biến

Tóm lại, Việt Nam muốn xoá đói giảm nghèo thực sự, chỉ còn cách cái cơ chế CSVN phải ra đi, trả lại quyền tự quyết cho toàn dân. Lúc đó sẽ có một thể chế mới, đầy đủ tự do, dân chủ và nhân quyền. Tất nhiên xã hội sẽ thăng hoa và đói nghèo sẽ biến mất, còn nếu chỉ biết đổ tiền của về làm từ thiện hay đào mương vét cống thì cũng chỉ là những tấm tuồng tô điểm thêm cho cái “thiện chí canh tân” của CSVN, mà cuối cùng kết quả chỉ là cái thân “Dã tràng se cát biển đông, nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì”.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)