"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Sinh Vi Khuẩn- Tử Vi Trùng

Posted by Lien Mang Viet San Thursday, May 03, 2007

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Nhân dịp tưởng niệm ngày Quốc Nạn 30-4, người ta thường nhắc đến những anh hùng liệt sỹ vị Quốc vong thân như LêVăn Hưng, Nguyễn Khoa Nam, Lê Nguyên Vỹ, Trần Văn Hai, Phạm Văn Phú. Hồ Ngọc Cẩn, Nguyễn Văn Long... Họ là những người xứng đáng đi vào lịch sử của dân tộc như những danh nhân "Sinh Vi Tướng-Tử Vi Thần". Tuy nhiên, khi càng ngưỡng mộ, khâm phục những anh hùng vị quốc vong thân bao nhiêu, chúng ta lại càng ghê tởm khinh bỉ những kẻ khi sống là tội đồ của dân tộc, đến khi chết đi, vẫn còn gieo rắc những mầm mống bệnh hoạn, tàn phá đất nước bấy nhiêu. Những kẻ này cũng sẽ mãi mãi đi vào lịch sử với sáu chữ"Sinh Vi Khuẩn- Tử Vi Trùng" để loài người cảnh giác tránh xa. Điển hình nhất trong số những kẻ "Sinh Vi Khuẩn- Tử Vi Trùng" trong lịch sử VN chắc chắn không thể thiếu tên của Hồ Chí Minh (HCM). HCM chính là tên tội đồ của dân tộc Việt, kẻ đã mang "siêu vi khuẩn" CS đốn mạt về gieo rắc trên quê hương VN suốt từ thập niên 30 đến nay.

Sau khi đất nước bị chia đôị (1954), loại vi khuẩn ấy đã len lỏi trong đoàn người di cư, gieo rắc tại miền Nam, để làm hậu thuẫn cho mưu đồ nhuộm đỏ toàn cõi đất nước theo lệnh CS quốc tế. Sau cơn ngặt nghèo vận nước của một Tháng Tư Đen 1975, một lần nữa loại vi khuẩn này lại cũng len lỏi, hoà nhập trôi trên dòng tỵ nạn để gây nhiễm trong mục đích làm phân hóa những tiềm năng đấu tranh trong cộng đồng Người Việt Tự Do khắp nơi trên thế giới, và nó chính là nguyên nhân tạo ra những nhiêu khê trong các mặt trận đấu tranh hiện nay.

Loài vi khuẩn xuất thân nơi Hồ tặc
Gieo đau thương, gieo máu lửa kinh hoàng
Khi Hồ còn, gây tang tóc nghiệt oan
Nay đã chết, vi trùng còn phát tác

Nhìn lại mấy năm gần đây, nhất là sau khi cái nghị quyết 36 của đám Bắc bộ phủ ra đời, người ta nhận thấy loại vi khuẩn này đã được lệnh len lỏi hoạt động khá mạnh tại Hải Ngoại. Loại vi khuẩn này rất khôn ngoan, xảo quyệt, biết cách tìm đến những con người khoái ăn uống, mê đắm danh lợi, tửu sắc, chập chờn trong ảo tưởng hoà hợp hoà giải với CS, để xâm nhập tung hoành. Những đối tượng bị lây nhiễm đa số thuộc thành phần tâm thuật bất chính, bất tài, nhưng nhiều tham vọng, nhiều mánh khóe lừa bịp. Một khi bị lây nhiễm, con bệnh sẽ bị tê liệt phần não trạng, ung thối cả lương tâm, nên dễ đi vào mê lộ, bồng bềnh "lúc chìm lúc nổi", không còn đủ sáng suốt nhận định đâu là thực hư, chân giả, thậm chí không thể nhận diện được chính bản thân, quê hương, Tổ Quốc là gì, tổ tiên là ai, trước mắt họ chỉ còn lại hai chữ lợi danh để rồiphải gục đầu "liếm dép râu" CS một cách hèn hạ nhục nhã trong vô thức.

Trở về thực tại, người ta đã thấy được một số người cũng từng trôi dạt trên những con thuyền thập tử nhất sinh, cũng đã từng lo lắng, hoang mang trước mặt Cao Ủy Tỵ Nạn để van xin lòng từ tâm của nhân loại. Nhưng khi đã no cơm ấm cật, hội nhập vào đời sống tự do dân chủ, được một ít thành danh hay thành công trong vật chất, để rồi lại đánh mất chính bản thân. Họ đã quên đi tất cả, quên hết những đau thương tan tác, những trận đánh khốc liệt, bi hùng mà biết bao nhiêu chàng trai yêu nước trên nửa phần Giang Sơn (miền Nam) đã ra đi không bao giờ trở lại, để lại sau lưng là những tan nát, lỡ dở của cuộc đời nơi những người cô phụ... Những hành động khát máu như thảm sát tập thể Tết Mậu Thân tại Huế, chiến tích đau thương phủ xuống trên đầu những bé thơ trường tiểu học Cai Lậỵ. Những trái đạn 122 ly, 130 ly, Plastic, mìn, lựu đạn, trái phá, đã nổ dòn bừa bãi trên phố thị, v,v,.. Bao nhiêu cảnh sinh ly, tử biệt mà toàn thể nhân dân miền Nam phải gánh chịu suốt hơn hai mươi năm dài khốc liệt và còn tồn tại trên khắp nẻo đường đất nước cho đến bây giờ.

Thôi thì dầu sao tất cả cũng là qúa khứ, có còn chăng chỉ là những kỷ niệm, để làm hành trang bồi đắp cho kinh nghiệm cuộc đời hiện tại....Nhưng cái thực tại của một xã hội bầy hầy phi nhân tính, “Cả nước đã trở thành một nhà tù vĩ đại”. Tham nhũng, bóc lột, phụ nữ và trẻ thơ bị đem bán làm nô lệ tình dục trên khắp thế giới, Giang Sơn bị cắt xén, khủng bố, đói rách và tù đầy đang bao phủ trên đầu dân chúng. Những tiếng nói lương tri, yêu nước và tôn giáo đang bị trù dập một cách trầm trọng như bản án phi nhân và những hành động bỉ ổi dã man mà CSVN đã gán vào cuộc đời LM Nguyễn Văn Lý vừa qua. Tuy nhiên, những nguời này vẫn cố tình không thấy và thản nhiên luồn lách ôm chân CS, phản bội đồng hương cùng chính nghĩa dân tộc....

Mới đây, người ta thấy những sự việc xẩy ra như đài Chân Trời Mới và đài Tiếng Nước Tôi cho phát liên tục bài viết bôi nhọ quân dân miền Nam qua cuộc chiến 1954-1975; Nhạc Hội “Người ấy và tôi, em chọn ai” với Kỳ Duyên và Trịnh Hội; Buổi văn nghệ gây qũy của Thời Báo Toronto nhằm ngày sinh nhật Hồ tặc 19-5-2007 sắp tới đây, đã làm cho nhiều người ưu tư đặt một câu hỏi “Phải chăng đây là hiện tượng thể hiện sự nhiễm vi khuẩn Hồ Tặc”.
\
Nói đến Hồ tặc người ta cho rằng, lúc sống gieo rắc vi khuẩn bán nước hại dân, khi chết cái xác vẫn chình ình ra đó để, tiếp tục truyền nhiễm vi trùng bán dân hại nước.Vì vậy, để nhận diện hình ảnh điếm nhục của Hồ tặc, chỉ còn có sáu chữ “Sinh Vi Khuẩn- Tử Vi Trùng” là thích hợp và chính xác nhất.

Niềm uất hận vẫn hằn sâu ấn tích
Bởi Cáo Hồ, loài nghiệt súc dã man
Ôi! thê lương, bao điếm nhục điêu tàn
“Sinh vi khuẩn, tử vi trùng” là vậy

Sau cùng, nhân dịp tưởng niệm Quốc Nạn 30-4, chúng ta kính cẩn, nghiêng mình tưởng nhớ công ơn những anh hùng vị quốc vong thân với sáu chữ “Sinh Vi Tướng- Tử Vi Thần”. Tuy nhiên, chúng ta cũng đừng bao giờ quên cái vi khuẩn quái đản mà Hồ tặc mang về, đã và đang làm điêu đứng cho quê hương, uất nhục cho dân tộc, để đề cao cảnh giác hơn loại vi khuẩn này trong cục điện đấu tranh hiện tại.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Sinh Vi Khuẩn- Tử Vi Trùng