"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."
Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Nhìn sâu vào sự việc có lẽ ai cũng thấy, song song với những hiện tượng được mô tả là ánh sáng dân chủ tại quốc hội, CSVN cũng đang gia tăng đàn áp, khủng bố những tiếng nói bất đồng chính kiến một cách tàn nhẫn và bỉ ổi đến mức đáng quan ngại như săn lùng, trù dâp, khủng bố giới Bloggers trong hiện tại, kể cả những tiếng nói thể hiện lòng yêu nước trước cái họa xâm lăng từ Trung cộng và theo nguồn tin của AFP, nội trong tháng 10, năm 2010 vừa qua đã có ít nhất 17 nhân vật bất đồng chính kiến và Bloggers bị bắt điều tra hay đã bị ở tù. Như vậy ánh sáng dân chủ đang ở đâu, có thật không hay chỉ là những trận hoả mù, có lẽ ai cũng hiểu.
Nói về sự kiện gia tăng đàn áp khủng bố này, theo một số người nhận định, đó chỉ là một hiện tượng xuất phát từ sự tranh giành ảnh hưởng quyền lực của các phe phái trong nội bộ đảng, mà những người đang bị săn lùng, trù dập hay bị khủng bố hiện tại chỉ là những nạn nhân đang bị lạc trong qũy đạo trong cái thế “Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết”.
Hiện tượng này luôn xẩy ra trước thềm đại hội đảng CSVN và được tái diễn nhịp nhàng theo chu kỳ năm năm một lần. Tuy nhiên, theo cái nhìn chung thì lập luận này không được chính xác, có chăng nó chỉ là một trong những yếu tố đóng góp thêm vào sự khủng bố, trấn áp các tiếng nói từ mọi khía cạnh của người dân từ xưa đến nay, nó không phải là một điểm chính của vấn đề, mà còn nhiều nguyên do khác quan trọng hơn từ bản chất vong nô, tàn ác của tập đoàn độc tài, độc đoán CSVN.
Nhìn lại riêng những thập niên vừa qua, khi CSVN bắt buộc phải “mở cửa” để sống còn cho đến nay, những tiếng nói nhân bản cũng đã bắt bắt đầu xuất hiện và sự sợ hãi của đảng CSVN cũng gia tăng khi thấy người dân có cơ hội tiếp cận các luồng tư tưởng dân chủ được thổi vào từ nhiều khiá cạnh khác nhau. Tuy vậy, CSVN cũng không thể đàn áp, trù dập hay thủ tiêu một cách qúa lộ liễu như trước, mà phải uyển chuyển lúc chìm, lúc nổi, tuỳ thuộc hoàn cảnh, không gian và thời gian. Do đó, đảng và nhà nước CSVN phải cố tạo cho chế độ một bộ mặt dân chủ giả hiệu bằng cách “nới tay” để có một số tiếng nói đối lập hay bất đồng chính kiến, nhưng vẫn nằm trong vòng kiểm soát, thậm chí có thể lên án và nhận định phê bình đảng một cách rất gắt gao và công khai như đã và đang xuất hiện, những tiếng nói này tất nhiên sẽ trở thành những khuôn mặt tiêu biểu cho tia sáng của niềm tin, báo hiệu một nền dân chủ đang thành hình. Có thể những tiếng nói này cũng được trở thành những thần tượng sáng chói, và tạo ra những tranh cãi trong dư luận trên con đường đấu tranh đi tìm một nền tự do, dân chủ cho toàn dân trong và ngoài nước. Ngoài ra những sự kiện “nới tay” này còn là một bình phong trong bang giao, để một số quốc gia dân chủ trên thế giới hay một số nhà chính trị sẽ có cơ hội đưa ra những nhận định tốt đẹp hơn về CSVN.
Tuy nhiên, sau một thời gian nào đó nhận phải triệt tiêu, đảng và nhà nươc CSVN sẽ triển khai chiến dịch giựt sập thần tượng bằng mọi cách, kể cả những thủ đoạn bỉ ổi, trơ trẽn nhất để khủng bố, trù dập, như ghép tội trốn thuế, đả thương người, phát tán tài liệu chống phá nhà nước như những trường hợp đã xẩy ra với Blogger Điếu Cày, Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy hay trường hợp mới đây cuả Luật sư Cù Huy Hà Vũ. Riêng trường hợp Ls Cù Huy Hà Vũ đưọc coi là khá nổi bật và cũng khá khôi hài đến độ trơ trẽn như một tuồng hề rẻ tiền hay một màn biểu diễn của một gánh Sơn Đông mãi võ trong buổi chợ chiều. Sự kiện Ls Vũ được nổi bật vì ông là một người duy nhất dám đâm đơn kiện Nguyễn Tấn Dũng, đương kim Thủ tướng CSVN đến hai lần, mặc dù không đi đến đâu. Ngoài ra Ls Vũ cũng có rất nhiều bài phỏng phấn đòi dân chủ, cổ võ cho đa đảng phê phán, lên án sự độc quyền, độc tôn và những sai trái của đảng và nhà nước CSVN một cách gắt gao nhất từ trước đến nay. Còn lại điểm khôi hài và ấu trĩ là sự kiện Ls Vũ bị bắt với một số lý do rất bỉ ổi và thô thiển, nhưng nhịp nhàng đúng lúc và đúng việc.
Theo như một số nguồn tin chính thức cho biết, ngoài một lý do mơ hồ thường áp dụng trong nhiều trường hợp ghép tội, bắt người là “phát tán tài liệu tuyên truyền chống phá đảng và nhà nước CSVN”, Ls Vũ còn bị ghép vào tội quan hệ tình dục với gái mãi dâm, sau đó nhận thấy quá phi lý và lộ liễu, CSVN đã đổi lại tội danh là “quan hệ tình dục bất chánh” với bà Hồ Lê Như Quỳnh trong một khách sạn tại quận 6 Sàigòn với bằng chứng đã tìm thấy “bao cao su an toàn” trong thùng rác. Điều này cũng không ngoài mục đính chỉ mong bôi nhọ và đánh sập một hình ảnh có thể nói là đang nổi bật trong những tiếng nói bất đồng chính kiến hay bất mãn chế độ. Và đây cũng là thủ đoạn đã từng áp dụng trong nhiều trường hợp khác trong đó có cả trường hợp của Ls Lê Trần Luật mới đây.
Trở về bản chất của CSVN, đảng và nhà nước có rất nhiều vở kịch khác nhau để xử dụng với những đối tượng khác nhau như cô lập, khủng bố, trù dập, cầm tù hay bôi nhọ cá nhân, kể cả thủ tiêu những tiếng nói mà CSVN cảm thấy bất lợi như trường hợp tại nạn giao thông như trường hợp kịch tác gia Lưu Quang Vũ và gia đình; Khuyến dụ và tạo áp lực nhận tội xin khoan hồng như trường hợp Nguyễn Tiến Trung, Ls Lê Công Định và một vài người khác; Vu khống và khủng bố gây thương tích như trường hợp Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy; Cô lập sinh hoạt, kinh tế như đối với gia đình Blogger Điếu Cày, Ls Lê Thị Công Nhân, Ls Lê Trần Luật,v,v.... Tất cả những thủ đoạn CSVN tạo ra cho những nạn nhân cũng chỉ mong ngăn chặn làn sóng phát huy tư tưởng tiến tiến bộ của nhân loại tại Việt Nam. Đồng thời bôi nhọ, giựt sập tất cả những hình tượng trong sáng trên con đường đấu tranh đi tìm tự do dân chủ cho đất nước.
Cũng trong thủ đoạn đánh sập thần tượng để triệt thoái niềm tin trong đấu tranh, tại hải ngoại CSVN đã tung ra một ngân khoản khá lớn, mua chuộc và lũng đoạn một số đảng phái, phe nhóm hoạt động chính trị, tạo ra một số thành tích đấu tranh sáng chói, sau một thời gian, cho xuất hiện những lừa bịp lố lăng, hay tạo ra những vô lý, khôi hài để trộn lẫn chân, giả, thực, hư thành những trận hoả mù, gây phân hóa tranh cãi khắp nơi, để khối người Việt tỵ nạn CS trên khắp thế giới quên đi thực chất của mục tiêu. Từ đó, một số người có khả năng và tâm huyết cảm thấy chán ngán bỏ cuộc, buông xuôi, người dân cũng không thể định được hướng đi của niềm tin, khí thế đấu tranh sẽ từ từ tàn úa dần theo thời gian và CSVN sẽ được thong dong tiếp tục độc tôn, độc quyền trong cái thối nát nô dịch của bản chất, và đất nước sẽ tiếp tục lầm than như đã và đang xảy ra.
Tóm lại, sự khủng bố, trù dập hiện tại đối với những tiếng nói lương tri của hiện tại không thể nhận định đơn thuần là một hiện tượng xuất phát từ sự tranh chấp nội bộ trước thềm đại hội của đảng CSVN, mà đó là một chính sách trường kỳ của bản chất, nó đã hiện diện liên tục trong suốt dòng lịch sử của đảng CSVN, có khác chăng cũng chỉ là mặt hình thức phải thay đổi phụ thuộc vào không gian và thời gian mà thôi. Nhìn vào dòng lịch sử Việt Nam từ khi Hồ Chí Minh đem chủ thuyết CS áp đặt trên đất nước cho đến nay, có lẽ không ai có thể phủ nhận CSVN lúc nào cũng có rất nhiều thủ đoạn để củng cố quyền lực, hầu có thể thực thi sự nghiệp buôn dân, bán nước được “xuôi chèo, mát mái”. Vì vậy, muốn tránh khỏi những thủ đoạn bỉ ổi trơ trẽn của tập đoàn CSVN và giữ vững niềm tin trong đấu tranh, thiết nghĩ người dân Việt cần phải tỉnh táo “Nhìn việc, không nhìn người”. Không vì một sự bôi nhọ, hay một hiện tượng vu khống hay của CSVN để ngộ nhận sự kiện hay con người. Ngược lại, cũng không vì những hào quang của một thời qúa khứ để đặt trọn vẹn niềm tin. Tất cả cần nhìn kỹ từng sự việc trong thực tế, tôn trọng và chấp nhận sự thật, tìm hiểu, nhận định, bổ khuyết, trong tinh thần xây dựng hỗ tương, để cùng hướng về một mục tiêu chung. Có như vậy mới mong loại bỏ được những con vi khuẩn CSVN đang tiềm ẩn khắp nơi. Ngược lại, nếu cứ bảo thủ, che đậy “Không vạch áo cho người xem lưng”, đặt niềm tin một cách mù quang vào những hào quang của quá khứ hay hư danh, tất nhiên những con vi khuẩn CS sẽ có môi trường phát triển, lũng đoạn và một lúc nào đó, cũng sẽ không tránh khỏi những ngỡ ngàng , đánh mất niềm tin và công việc đấu tranh chung tìm tự do, dân chủ và no ấm cho đất nước sẽ bị nhiêu khê hơn hay bị hoá giải đến mức triệt tiêu.
* Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Trong những ngày gần đây, CSVN đã gia tăng khủng bố, bắt bớ một cách rất “tích cực” những người “bất đồng chính kiến” trong mọi lãnh vực. Và để hợp thức hoá chính sách khủng bố một cách danh chính, ngôn thuận, một kịch bản cũ rích lại được tái diễn tìm cách gán ghép cho những tiếng nói chân chính ấy với những tội trạng nặng nề thuộc hình sự như “Âm mưu lật đổ nhà nước CSVN” theo điều 79. Vì vậy, Sự kiện bốn nhân vật đã bị bắt như Giáo sư Phạm Minh Hoàng, Mục sư Dương Kim Khải, bà Trần Thị Thúy và ông Nguyễn Thành Tâm cũng đang là những nạn nhân của kịch bản mà CSVN đang tái diễn. Mặc dù trải qua gần hai tháng, nhưng CSVN cũng chưa có một bằng chứng nào để xác định tội trạng bốn vị này ngoại trừ một lý do rất mơ hồ khi ghép tội họ là những đảng viên thuộc đảng Việt Tân, một đảng đã được CSVN lên án với hai chữ “khủng bố”. Tuy nhiên vào ngày 09-9-2010, ông Hoàng Tứ Duy, phát ngôn nhân của đảng Việt Tân đã lên tiếng trên làn sóng RFA, xác nhận bốn nhân vật nêu trên là đảng viên của họ. Sự xác nhận này của đảng Việt Tân không biết mang ý nghĩa như thế nào, nhưng nó đã trở thành một sự kiện nóng bỏng đang được bàn cãi trong dư luận.
Theo nhiều nguồn tin cho biết, công việc làm của bốn nhân vật bọ bắt nêu trên không mang mầu sắc làm chính trị, mà chỉ mang tính đóng góp vào công việc cố gắng san bằng những bất công mà toàn thể người dân trong nước đã và đang bị đè nặng từ hơn nửa thế kỷ qua. Sự lên tiếng về những bất công ấy cũng không nhân danh bất cứ một tổ chức nào, và khi bị gán tội là đảng viên Việt Tân họ đều không xác nhận. Cũng vì thế, sau khi đảng Việt Tân xác nhận bốn nhân vật trên là đảng viên của họ, bà Lê thị Kiều Oanh, phu nhân của GS Phạm Minh Hoàng cho biết: ”Chồng tôi có những người bạn rất thân từ thời sinh viên. Đó chỉ là những quan hệ bạn bè. Tôi không hiểu phải chăng có những người bạn trong những tổ chức như thế là có tội hay không”. Điều này chứng tỏ phu nhân GS Phạm Minh Hoàng xác nhận chồng bà không phải là đảng viên Việt Tân, ông chỉ có liên hệ với một vài người bạn cũ, hiện là đảng viên của đảng Việt Tân mà thôi. Sự lên tiếng của Gs Hoàng thuần tuý xuất phát từ tấm lòng một công dân yêu nước, muốn đóng góp tài sức của mình nhằm thăng hoa xã hội và cải tiến dân sinh để người dân Việt Nam có được một đời sống yên bình trong một xã hội thực sự tự do dân chủ, ông không phải là thành viên của một tổ chức đã được CSVN lên án là khủng bố như CSVN gán ghép.
Riêng trường hợp Mục sư Dương Kim Khải, Chấp sự Nguyễn Mạnh Hùng cho biết: “MS Khải cũng là một Mục sư rồi, tôi nghĩ tâm huyết chính của MS Khải, đời sống của MS Khải thật sự cũng chỉ để hầu Việc Chúa và tất cả để giúp cho Chúa, dâng hiến cuộc đời còn lại của mình cho Chúa”, và Chấp sự Hùng cũng nhận định thêm là tuyên bố vừa nói của phát ngôn viên Việt Tân Hoàng Tứ Duy gây bất lợi không những cho MS Dương Kim Khải, tín hữu Nguyễn Thành Tâm, mà còn cho những người trong Hội Thánh, nói chung, ông nói : " Tôi nghĩ rất là bất lợi. Vì theo tôi biết, CSVN luôn bắt những người tham gia đảng phái như vậy và đem ra xử với những bản án rất nặng. Do đó tôi nghĩ đây cũng là việc bất lợi cho MS Khải, cho tân tín hữu Tâm và cũng bất lợi cho một số Mục sư và anh em trong Hội Thánh của chúng tôi nữa”.
Cũng liên quan trong sự kiện, Bà Chuyên, phu nhân của Tín hữu Tin Lành Nguyễn Thành Tâm cho biết "Nói liên quan đảng Việt Tân thì tôi không khẳng định là chồng tôi làm việc đó. Tôi đâu có biết chuyện anh ấy gia nhập đảng Việt Tân. Chúng tôi là nông dân ở tỉnh Bến Tre, bức xúc những vụ đất đai... Chính quyền ở VN lấy hết đất đai của người dân, cho tới mồ mả ông bà họ cũng lấy nữa. Họ còn gạt gẫm anh Tâm phải đóng tiền đo đạt. Rồi mới gạt nữa hồi tháng 10 năm 2009 khiến anh ấy bức xúc quá mới lên Saigòn nhờ Mục sư Dương Kim Khải tư vấn giấy tờ”.
Theo dõi sự kiện với những nhận định và phát biểu nêu trên, hầu như ai cũng thấy tất cả đều phủ nhận tội trạng CSVN đã gán ghép cho bốn nhân vật đã bị bắt là đảng viên Việt Tân. Nhưng không hiểu tại sao ông Hoàng Tứ Duy lại tuyên bố xác nhận họ là đảng viên Việt Tân, đây là một điều khó hiểu mà đại đa số phải quan tâm. Do đó, một câu hỏi lớn mà đại đa số đạt ra, đảng Việt Tân xác nhận như vậy với ý gì, có thật sự bốn nhân vật trên là đảng viên của họ hay không? Hay họ cũng đang bị đảng Việt Tân gán ghép trong một mục đích nào đó, có lợi cả hai bên Việt Tân đáng bóng được chiêu bài và CSVN có đầy đủ lý do gán tội, đồng thời cảnh cáo tất cả những người tâm huyết với quê hương phải cân nhắc kỹ lưỡng khi muốn lên tiếng góp ý, hầu có thể triệt tiêu ngọn lửa đấu tranh đã và đang bùng cháy khắp nơi.
Để tìm hiểu thêm sự việc, theo dõi cuộc phỏng vấn trên RFA, ông Hoàng Tứ Duy cho biết: ”Lý do Đảng Việt Tân chúng tôi lên tiếng là để làm sao vận động dư luận ủng hộ đòi tự do cho 4 anh chị em này vì họ bị bắt một cách âm thầm, gia đình của họ bị khủng bố tinh thần và nhà nước không đưa ra một bằng chứng cụ thể nào để giải thích tại sao họ bị bắt”. Sau đó ông Hoàng Tứ Duy cũng nói thêm: ”Đảng Việt Tân sẽ đưa vấn đề tại sao những người này gặp khó khăn ra trước công luận trong và ngoài nước để cho mọi người thấy cái bản chất độc tài của chính quyền cộng sản Việt Nam ngày hôm nay”.
Với những lý do trên, nếu nói rằng chỉ vì muốn “đưa vấn đề tại sao những người này gặp khó khăn ra trước công luận trong và ngoài nước để cho mọi người thấy cái bản chất độc tài của chính quyền cộng sản Việt Nam ngày hôm nay” thì việc này đã và đang có rất nhiều nỗ lực trong suốt nhiều thập niên qua, trong đó gồm có những tiếng nói trung thực can đảm thực tại quốc nội, các cộng đồng người Việt tỵ nạn CS trên toàn thế giới và một số chính giới tại các nước tự do, nó không phải là điều mới lạ đặc biệt đến nỗi đảng Việt Tân phải “hy sinh” hay bán đứng bốn nhân vật nêu trên. Còn lại, nếu chỉ để “vận động dư luận ủng hộ đòi tự do cho 4 anh chị em này” thì có vẻ gượng gạo, khó thuyết phục. Bởi lẽ, nếu họ không phải đảng viên Việt Tân thì không “vận động dư luận ủng hộ đòi tự do” cho họ hay sao?
Thực ra chẳng ai lầm bản chất CSVN là một tập đoàn tàn bạo, dã man, cưỡng từ đoạt lý. Hơn nữa điều luật 79 của CSVN có quy định hai phần, phần trực tiếp là có hành động chống phá lật đổ nhà nước CS và gián tiếp là liên lạc hay gia nhập những phe nhóm, đảng phái có âm mưu lật đổ chế độ. Tất cả đều được ghép vào tội hình sự rất nặng nề. Vì vậy CSVN chỉ cần đưa ra lý do rất đơn giản là bốn người này có hoạt động hay liên hệ đến đảng Việt Tân là một đảng đã bị nhà nước CSVN lên án là khủng bố cũng đã đủ lý do chính đáng để khủng bố, trù dập. Tuy nhiên, dù CSVN đã tận dụng thủ đoạn lưu manh để gán ghép, nhưng tất cả vẫn còn đang trong trạng thái mơ hồ, võ đoán, không có bằng chứng xác thực. Nhưng đến nay, rất tiếc lời xác nhận của Việt Tân đã vô hình trung cho CSVN một bằng chứng xác thực để bỏ tù họ một cách danh chính, ngôn thuận như trường hợp Ls Lê Công Định, ông Trần Anh Kim và một số người khác nữa đã từng xẩy ra trước đây, cũng đã và đang vận động nhưng vô hiệu. Vì nhận ra điều này nên Chấp sự Nguyễn Mạnh Hùng đã nhận định về lời tuyên bố của Việt Tân: "Tôi nghĩ rất là bất lợi. Vì theo tôi biết, cộng sản VN luôn bắt những người tham gia đảng phái như vậy và đem ra xử với những bản án rất nặng. Do đó tôi nghĩ đây cũng là việc bất lợi cho MS Khải, cho tân tín hữu Tâm và cũng bất lợi cho một số Mục sư và anh em trong Hội Thánh của chúng tôi nữa”.
Như vậy, nếu nói rằng lời tuyên bố xác nhận bốn nhân vật Giáo sư Phạm Minh Hoàng, Mục sư Dương Kim Khải, bà Trần Thị Thúy và ông Nguyễn Thành Tâm của đảng Việt Tân được coi như đã đưa một bằng chứng để giúp CSVN có thể kết án, bỏ tù bốn hân vật này một cách cách nhẹ nhàng, cũng không phải vô lý và thiếu thuyết phục. Hơn nữa, cũng có một số người cho rằng, sự việc lên tiếng này rất cao thâm của đảng Việt Tân, nó chính là chiến thuật “Nhất tiễn hạ song điêu” hay nói cách khác là “Nhất cữ lưỡng tiện” vậy. Nhìn vào thực tế đa số nhận thấy, sự lên tiếng xác nhận của Việt Tân chẳng có tác dụng gì có thể cứu được bốn vị này thoát tội. Ngược lại Việt Tân đã hại họ và hại rất nhiều người tâm huyết sau này. Còn nếu nói rằng có lợi thì có lẽ chỉ có lợi cho đảng Việt Tân, dùng sự kiện này để đánh bóng chiêu bài đấu tranh bằng cách khoe khoang đảng đang hoạt động rất mạnh tại quốc nội, nó cũng không khác con số mười ngàn tay súng của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam tại quốc nổi khi chưa thoát xác thành Việt Tân như ngày nay.
Sau cùng, trong công cuộc đấu tranh chống lại một thế lực độc tài toàn trị đầy lưu manh như CSVN, thiết nghĩ cần sự khôn khéo hơn là phô trương đánh bóng chiêu bài. Hơn nữa, sự đánh bóng này không những đã trả một giá quá đắt mà vô tình thể hiện cả một sự vô tình vô nghĩa, vô thủy, vô chung và vô lại nữa. Việt Tân nên cẩn thận hơn.
• Phạm Thanh Phương (SGT- Úc Châu)
Để nói lên quan điểm, lập trường của người Việt tỵ nạn CS và ngăn chặn làn sóng lũng đoạn, quấy nhiễu và bình thường hoá bộ mặt CSVN tại hải ngoại qua các buổi trình diễn văn nghệ do văn công CSVN thực hiện, CĐNVTD Úc Châu - NWS đã tổ chức một cuộc biểu tình rầm rộ tại SEYMOUR THEARE Sydney, lúc 18 giờ, đêm 6-8-2010.
Mặc dù buổi trình diễn văn nghệ được tổ chức tại một địa điểm thiếu phương tiện di chuyển công cộng và trong thời tiết lạnh lẽ ngặt nghèo của mùa đông, nhưng với tinh thần không chấp nhận sự hiện diện của chế độ CSVN dưới bất cứ hình thức nào, nên cũng đã có trên 2000 đồng hương, các đại diện tôn giáo, các hội đoàn, đoàn thể và truyền thông Úc-Việt cùng tham dự.
Trong diễn văn khai mạc ông Thanh cho biết: “Trong Nghị quyết 36, CSVN ghi rõ chủ trương cho những đoàn nghệ thuật ra nước ngoài trình diễn nhằm ru ngủ giới trẻ và những người nhẹ dạ tin tưởng rằng đảng CSVN đã thay đổi, quay về với chính nghĩa ích quốc lợi dân và tha thiết với khối người Việt tỵ nạn CS như một “Khúc ruột ngàn dặm” như đã tuyên truyền. CSVN dùng văn hóa, nghệ thuật hẩu chiêu dụ sự hợp tác, hò hợp, để ngưòi Việt tỵ nạn quên đi những quá khứ đau buồn và sự khốn cùng của dân tộc cùng sự uất nhục của quê hương trong hiện tại do chính bàn tay khát máu điên cuồng của CSVN đã tạo ra. Đồng thời làm giảm thiểu khí thế đấu tranh tìm dân chủ tự do và nhân quyền cho quê hương... CĐNVTD Úc Châu nhận định, Nghị quyết 36 là một âm mưu thâm độc nhằm tạo sự bình thường hoá bộ mặt CSVN tại hải ngoại để một lúc nào đó thành công sẽ tái diễn một ngày 30-4 như năm 1975... Do đó, tất cả những người còn nghĩ đến quê hương, dân tộc dứt khoát, không giao lưu, hoà hợp với Việt Cộng dưới bất cứ hình thức nào...”
Cũng xin nhấn mạnh ở đây, quan điểm của CĐNVTD Úc Châu không chấp nhận bất cứ một cuộc trình diễn nào có nghệ sĩ từ trong nước, CĐNVTD tại Úc Châu không chống bất cứ cá nhân một nghệ sĩ nào, nhưng một khi những cá nhân nghệ sĩ đó là công cụ trong chính sách văn hoá vận, họ bắt buộc phải chịu sự khinh miệt và tẩy chay của cộng đồng người Việt tỵ nạn CSVN.
Tiếp lời ông Thanh, ông Trương Công Hải, Chủ tịch hội Cựu Quân Nhân QLVNCH NSW chia sẻ:”Trong chính sách Văn Hoá Vận, CSVN dùng những đoàn Văn công như hôm nay nhằm gây một sự xáo trộn trong cộng đồng chúng ta, đồng thời họ muốn chúnh ta quên đi thực tại đau buồn của đất nước và dân tộc, để ủng hộ, tiếp tay với họ trong mưu đồ buôn dân, bán nước mà chúng ta đã thấy trong suốt dòng lịch sử của CSVN.....”.
Kế tiếp là lời phát biểu của ông Võ Đại Tôn, một chiến sĩ đấu tranh cho lý tưởng tự do, dân chủ cho dân tộc trong suốt cuộc đời chưa một ngày ngưng nghỉ, ông Tôn chia sẻ: “Hôm nay chúng ta tụ tập nơi đây không phải để nghe một vài bài tham luận chính trị hùng hồn, vì tất cả chúng ta đều biết rõ sự tàn bạo vi phạm nhân quyền một cách trắng trợn của CSVN đang đầy đọa quê hương, dân tộc chúng ta...”. Trong một giọng hùng hồn, Ông Tôn chia sẻ tiếp: “ trong cuộc chiến trước năm 1975, người CS Bắc Việt đã dùng thủ đoạn tuyên truyền xảo quyệt để xâm nhập và lừa đảo và lũng đoạn người dân miền Nam, nhất là những vùng thôn quê hẻo lánh. Và ngày hôm nay cũng với lối tuyên truyền xảo quyệt đó, CSVN lợi dụng văn hóa, văn nghệ và những hình thức khác để xâm nhập và lũng loạn cộng đồng người Việt tỵ nạn chúng ta... Sau khi tham dự một số sinh hoạt tại Hoa Kỳ cá nhân tôi nhận thấy, tinh thần đấu tranh của CĐVNTD tại hải ngoại mỗi ngày một dân cao và vững chắc hơn, không bao giờ bị ảnh hưởng bởi sự lũng loạn, lừa bịp của CSVN..”. Sau cùng trước khi kết thúc lời phát biểu, ông Tôn nhấn mạnh: “Tất cả đám văn nô cuả CSVN đang trốn chi chốn nhủi kia, nếu thực sự muốn ca hát để nối kết tình tự dân tộc, quê hương như CSVN đã tuyên truyền, thì hãy ra đây hát cho hơn 2000 đồng hương chúng ta nghe, nhưng chăc chắn họ không dám vì chỉ là sự lừa bịp”.
Tiếp lời ông Võ Đại Tôn, Lm Chu Văn Chi, đại diện cộng đồng công giáo NSW nhận định: “Chính sách Văn Hoá Vận cuả CSVN là âm mưu rất thâm độc, CSVN dùng hình thức văn hoá , nghệ thuật để tấn công toàn bộ vào Tôn giáo, các mặt chính trị, xã hội và kinh tế, nhằm ru ngủ giới trẻ, bòn rút tiền bạc và chất xám từ những người nhẹ dạ. Do đó, chúng ta cần cảnh giác và cương quyết không để cho CSVN thực hiện được tham vọng này. Cộng đồng Công giáo luôn luôn giáo huấn và bảo vệ tự do, nhân quyền của con người. Qua Công Đồng Vatican đệ II, Giáo hội Công giáo toàn cầu đã khẳng định bảo vệ nhân phẩm, nhân quyền của con người, trong đó có quyền tự do Tôn giáo.... Do đó cộng đồng công giáo Việt Nam tại Sydney, theo truyền thống bất khuất , hào hùng của dân tộc và theo tinh thần giáo hội, quyết tâm tranh đấu đòi hòi tự do, nhân quyền cho Việt Nam và cực lực lên án, tẩy chay chính sách Văn Hóa vận CSVN qua các buổi trình diễn nghệ thuật như hôm nay...”
Tiếp theo là lời chia sẻ cuả ông Lê Đức Ái, Chủ tịch Hội đồng Tư vấn & Giám sát CĐNVTD/NSW, ông Ái khẳng định: “Từ nhiều năm qua, cộng đồng chúng ta đã từng xuống đuờng chống lại chính sách Văn Hoà Vận cuả CSVN, từ hiện tượng VTV4, Duyên Dáng Việt Nam, đến chương trình Giao lưu Văn hoá và các buổi triễn lãm, trình diễn nghê thuật cuả văn nô CSVN. Nếu nhìn bên ngoài, nhiều người nhẹ dạ cho rằng, tất cả chỉ là phục vụ nghệ thuật. Tuy nhiên, tất cả đều là những tuyên truyền một cách khéo léo, mà người ta thương gọi là một loại tuyên truyền xám, một loại lập lờ, nhập nhằng làm cho một số người vô tình quên đi ý thức đấu tranh cho quê hương dân tộc, chấp nhận sự hiện diện của CSVN một cách thật bình thường, để một lúc nào đó trở thành thần dân của chế độ bạo ngược buôn dân bán nước CSVN, đây chính là chính sách Văn Hoá Vận... Chúng ta nên nhớ rằng, những đoàn nghệ thuật này đều được hướng dẫn bởi những cán bộ cao cấp, móc nối với những con buôn nhẹ dạ, phản bội lại lý tưởng tự do, dân chủ của toàn dân để tiếp tay với CSVN... Riêng trong buổi trình diễn văn nghệ hôm nay, có ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng chính là cán bộ cuả CSVN, là thành viên đầu não của hội Liên hiệp Thanh niên thành Hồ, họ ra hải ngoại không phải là kiếm tiền mà đang thực hiện công tác theo chỉ thị. Rõ ràng mục tiêu của họ là quảng cáo cho chế độ, đặc biết nhắm vào thế hệ con em chúng ta....”. Trước khi dứt lời ông Ái kêu gọi: ”Chúng ta quyết tâm vạch trần âm mưu Văn Hoá Vận cuả CSVN, đồng thời cho thế giới biết rằng chế động CSVN là một chế độ tàn bạo, một chế độ hèn nhược khủng bố, buôn dân, bán nước. hãy cho thế giới biết rằng chế độ CSVN là một chế độ đốn mạt buôn bán phụ nữ và trẻ em. Hãm hiếp học sinh như tại tỉnh Hà Giang mà tội phạm là cán bộ cao cấp .... Do đó bằng mọi giá, bằng mọi giá phải kiên định lập trường đấu tranh tiêu diệt chế độ tàn bạo này để tìm lại tự do, dâ chủ và nhân quền cho quê hương...”
Tiếp lời ông Ái là hai đại diện tôn giáo ông Nguyễn Văn Bán, đại diện Cao Đài giáo Úc Châu và ông Nguyễn Văn Paul, đại diện Phật giáo Hoà Hảo Úc Châu đồng phát biểu về sự trù dâp tôn giáo tại Việt Nam và lên án chính sách Văn Hoá Vận qua những chương trình ca nhạc có văn công CSVN trình diễn. Kế tiếp là lời phát biểu của cô Vy Vy, đại diện sinh viên NSW, trong lời phát biểu bằng Anh ngữ cô Vy cho biết: “Là thế hệ trẻ, nhưng qua truyền thông, sách vở cũng như những nhân chứng sống còn tồn tại đã cho giới trẻ hiểu được CSVN như thế nào và tại sao chúng ta có mặt nơi đây. Vì vậy, giới trẻ cũng không bao giờ lơ là để bị ru ngủ bởi chính sách Văn Hoá vận này, những ca sĩ ra ngoài trình diễn đều là công cụ của chế độ tàn bạo CSVN, họ nói rằng đi giao lưu văn hoá, nhưng những hành xử và ngôn ngữ của họ rất vô văn hoá... Mặc dù là những người trẻ được sinh ra và lớn lên tại hải ngoại, nhưng chúng con luôn luôn trau dồi ngôn ngữ mẹ đẻ và giữ gìn văn hoá dân tộc. Vì vậy giới trẻ chúng con cũng biệt được bổn phận và trách nhiệm phải tranh đấu giải phóng dân tộc thoát ra khỏi sự tàn bạo dã man của chế độ CSVN...”. Trước khi dứt lới, bằng một giọng Việt ngữ lưu loát cô Vy bày tỏ cảm tưởng:”Một lời cuối cùng con muốn nói cảm ơn tất cả đồng bào, cô, chú, bác đã hiện diện đông đảo trong một đêm mùa đông quá lạnh như thế này, sự hiện diện này của qúy cô chú bác chính là một sự an ủi và khích lệ cho giới trẻ chúng con. Con mong rằng sự đoàn kết mạnh mẽ này sẽ tiếp tục mãi mãi để trong tương lai chúng ta sẽ cùng nhau chứng kiến sự sụp đổ của chế độ CSVN để sự tự do, no ấm, hạnh phúc trở về trên quê hương chúng ta...”
Sau cùng, cuộc biểu tình được chấm dứt vào lúc 20 giờ 30 cùng ngày trong khí thế hào hùng hứa hện một tương lai tươi sáng cho dân tộc.
Phạm Thanh Phương
Kìa! đất nước bình yên hay máu lửa?
Hãy nhìn đi, rồi xác định lập trường
Đừng bịp lừa theo kế hoạch ẩm ương
Xem Vẹm múa, chỉ đớn đau thêm nhục
Này anh em! thoát mê, về hiện thực
Nghị quyết kia, rặt một lũ đốn hèn
Thấy không nào, phụ nữ với trẻ em
Đang ngụp lặn trong vũng lầy nhân loại
Thị hiếu kia cũng cần suy nghĩ lại
Đừng ươn hèn, giấu kín cả lương tâm
Máu, xương rơi chằng lẽ cứ hiểu lầm
Vui hát xướng tưởng ngang tầm thời đại
Đừng tiếp tay lũ hoạt đầu vô lại
Say niềm vui, trên xương máu dân mình
Nỡ lòng nào xé nát mảnh hồn trinh
Để cúi mặt tiếp tay loài Cộng Phỉ
Hãy hiên ngang với tâm hồn nghĩa khí
Diêt lũ đần, vá lại mảnh Giang Sơn
Xoá tan mau, mầu u oán tủi hờn
Để giành lại đời Tự Do-Dân Chủ
Đừng bắt chước loài “Phi điểu phi thử”
Giấc đông miên đảo lộn đít lên đầu
Thấy gì không, toàn một lũ đầu trâu
Đang bách hại biết bao người vô tội
Nếu còn nghĩ đến Quê Hương Nguồn cội
Kết tin yêu, tranh đấu diệt hung tàn
Nối tình nhà, nghĩa nước vốn dở dang
Trời sẽ đẹp, đời bình yên muôn thủa
Đến lúc ấy từng đoàn người lữ thứ
Dắt nhau về xây dựng lại quê hương
Chia sẻ nhau trong hơi ấm tình thương
Cùng vá lại những mảnh đời dang dở
Nhưng hôm nay Non Sông còn loang lở
Bọn Cáo Hồ bóp nghẹ cả lương dân
Chẳng lẽ ta ăn bả lũ hèn đần
Cười hí hởn trên niềm đau Tổ Quốc.
Phạm Thanh Phương
Sau nhiều ngày với những phiên họp “sôi nổi”, nay Quốc hội CSVN đã có quyết định bác bỏ dự án đường sắt cao tốc từ nhà nước đưa ra. Sự kiện này đã xuất hiện như một cơn lốc xoáy, cuốn hút dư luận vào một đề tài khá sôi nổi kể cả trong và ngoài nước, đặc biệt đối với một số người quan tâm, hay nghiên cứu xã hội Việt Nam dưới chế độ độc tài toàn trị của CS. Nhìn vào sự kiện, một số người phấn khởi cho rằng Quốc hội CSVN hiện tại là những người rất sáng suốt và can đảm, họ đã tạo được một sự đột phá có thể nói là ưu việt, chưa từng xẩy ra trong lịch sử CSVN. Đồng thời sự đột phá này đương nhiên sẽ trở thành một khởi điểm tạo ra một tiền lệ, đưa đến một nền dân chủ đích thực, mang tính minh bạch bạch với hệ thống “Tam quyền phân lập” rõ ràng cho Việt Nam trong một tương lai gần, mặc dù đất nước vẫn nằm trong tay một chế độ độc đảng CSVN. Ngược lại, đa số lại cho rằng sự kiện này chỉ là một vở tuồng “dân chủ” được coi như là một tấm bình phong làm giảm bớt sự căng thẳng từ mọi áp lực, từ nhiều mặt trong cũng như ngoài nước. Để đi vào sự kiện, ông Lê Đăng Doanh, một cựu cố vấn nhà nước CSVN cho biết:”Họ tin rằng đây là vụ việc chưa từng có và có thể tạo ra tiền lệ hoạt động của quốc hội trong tương lai. Họ đã lầm, bởi lẽ bản thân của dự án đường sắt cao tốc là một vụ việc rất hiếm hoi, mà ngay trong Bộ Chính Trị đảng CSVN, một cơ quan quyền lực tối cao cũng đã không ủng hộ và đó là lý do quốc hội bác bỏ dự án”. Như vậy, quốc hội CSVN có thực sự “can đảm” đột phá để đưa đến sự độc lập trong thế “Tam quyền phân lập” chưa, hay vẫn là một công cụ của đảng CSVN trong chính sách “Tam quyền phân công” như từ xưa đến nay?
Cũng trong sự kiện này một số người cho rằng, do sức ép của quốc hội Hoa kỳ trong tiến trình “dân chủ hoá toàn cầu” và sức ép từ nhiều phiá của toàn dân Việt trong và ngoài nước, nhất là những phản ứng mạnh mẽ từ những nhân vật tầm cỡ trong đảng CSVN dù đã hồi hưu hay tại chức, kể cả những phản ứng mạnh mẽ của các Bloggers rải rác khắp hệ thống Internet. Vì vậy, đảng và nhà nước CSVN đành phải nhượng bộ, chỉ thị cho quốc hội để có quyết định “can đảm” bác bỏ dự án này. Ngược lại đa số lại cho rằng, bản chất CSVN là một loại độc tài lỳ lợm, “cưỡng từ đoạt lý”, không thể giác ngộ “đột xuất” biết lắng nghe tiếng nói trung thực cuả bất cứ ai hay vì quyền lợi chung của đất nước để có một sự thay đổi với thiện ý ích quốc, lợi dân. Hơn nữa, có lẽ ai cũng hiểu Hoa kỳ là một nước kinh tế, đang o bế CSVN vì quyền lợi của họ, những khuyến cáo hay lên án CSVN chỉ là hình thức, không đủ sức tác dụng để CSVN phải “bóp bụng” tuân theo. Bằng chứng cho thấy, những sự kiện đàn áp tôn giáo, xử dụng bạo lực để tước đoạt nhân quyền, nhân phẩm của dân tộc Việt từ xưa đến nay thì sao, tất cả cũng đã có phản ứng mạnh mẽ từ nhiều phía, trong thời gian dài liên tục, nhưng kết quả ra sao có lẽ ai cũng rõ. Ngay cả hiện tượng Boxite tại Tây Nguyên và những uất nhục trên biển đông hiện tại cũng không ngoại lệ. Vì thế, nếu nói rằng vì quyền lợi của đất nước và dân tộc hay với những sức ép nào đó từ nhiều phiá để CSVN phải thay đổi là một điều không thể xẩy ra, trừ khi sự thay đổi ấy tạo được những cơ hội “chấm mút” làm giàu của từng cá nhân trong guồng máy cai trị. Do đó đa số cho rằng, có thể sau khi nghiên cứu, đảng và nhà nước nhận thấy dự án quá bấp bênh, phải thuê mướn quá chuyên gia và qua nhiều trung gian ngoại quốc, bản thân những nhân vật then chốt của đảng và nhà nước cảm thấy không chấm mút được bao nhiêu, ngược lại có khi còn đổ nợ, hoặc cũng có thể vì số tiền quá lớn, không nơi nào dám cho vay khi họ nhìn thấy sự bồi hoàn chỉ là một viễn tượng. Do đó, đảng và nhà nước phải ra chỉ thị cho quốc hội “đồng thuận” tuyên bố bác bỏ để xếp lại dự án một cách danh chính, ngôn thuận để che mắt thế gian qua chiêu bài dân chủ.
Cũng trong sự kiện này, đại biểu quốc hội CSVN Nguyễn Minh Thuyết đã nói với hãng thông tấn AFP rằng: “đã thể hiện xu hướng “dân chủ hơn” trong hàng ngũ đại biểu”.
Trong khi đó ông David Koh, một chuyên gia nghiên cứu Đông Nam Á Châu nhận định: “Tiến bộ dân chủ? Tôi không biết chúng ta có thể đưa ra lập luận xa đến như vậy hay không?”. Đồng thời ông Lê Đăng Doanh và ông David Koh cũng nhận định dù sao chăng nữa “Đây thực sự là một ảnh hưởng tâm lý mạnh”.
Thực sự mà nói, sự kiện lần đầu tiên trong lịch sử CSVN, quốc hội đã bác bỏ một dự án đã được đảng và nhà nước “hồ hởi, phấn khởi” cho là một việc làm siêu việt để phát triển đất nước chắc chắn đã tạo được “một ảnh hưởng tâm lý mạnh” hầu có thể ru ngủ người dân ngộ nhận “đã thể hiện xu hướng “dân chủ hơn” trong hàng ngũ đại biểu” mặc dù đất nước vẫn nằm trong một chế độ độc tài toàn trị. Từ hiện tượng “ảnh hưởng tâm lý mạnh” này, rất có thể sẽ làm suy giảm hoặc triệt thoái niềm tin nơi người dân trong công cuộc đấu tranh chung tìm tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam. Đồng thời hiện tượng “ảnh hưởng tâm lý mạnh” này cũng sẽ là một cơ hội để một số con buôn chính trị dễ dàng tuyên truyền, lợi dụng cơ hội nối kết với CSVN một cách danh chính ngôn thuận, hầu có thể “dây máu, ăn phần” chia chác chút lợi nhuận trên xương máu của dân tộc và uất nhục cuả quê hương.
Tuy nhiên đa số người dân Việt Nam đã sáng suốt nhận ra, sự bác bỏ dự án của quốc hội CSVN cũng chỉ là một vở tuồng “Nhất cử lưỡng tiện” do đảng và nhà nước CSVN dựng sau khi nhận thấy nhiều điều bất lợi, khó có thể chấm mút như ý muốn. Với vở tuồng “Nhất cử lưỡng tiện” này, một mặt dùng lừa bịp cho thế giới thấy được, mặc dù trong chế độc đảng cai trị, nhưng dưới sự lãnh đạo anh minh của đảng và nhà nước CSVN, đất nước lúc nào cũng có dân chủ, quốc hội lúc nào cũng độc lập và là một cơ quan quyền lực tối cao của đất nước, không phải là những con rối do đảng thao túng như những nhận định sai lầm của thế giới từ xưa đến nay. Mặt khác, chứng tỏ được mặc dù dự án tầu cao tốc là một dự án thiết thực, với uy tín và sự lãnh đạo anh minh của đảng tất nhiên thừa khả năng thực hiện. Nhưng vì tôn trọng dân chủ, nên đảng và nhà nước đành phải tuân theo ý dân qua quyết định của quốc hội. Tuy nhiên có một điều mà chắc chắn ai cũng biết, dưới chế độ CSVN không có gì là chắc chắn, hôm nay có thể xanh, mai có thể đỏ và rất có thể khi đảng và nhà nước cảm thấy tìm ra khe hở để “chấm mút” một cách khả quan, tất nhiên quốc hội sẽ phải tái nhóm họp để thay đổi ý kiến. Do đó, thông tín viên Ian Timberlake thuộc AFP Hànội đã nhận định “Quốc Hội Việt Nam biến chuyển, nhưng vẫn là CS”.
Tóm lại sau 35 năm cưỡng chiếm toàn bộ đất nước, CSVN vẫn không thể thống nhất được nhân tâm để tìm được sự ủng hộ của toàn dân. Ngược lại, người dân càng ngày càng xa lánh chế độ và sự phản kháng mỗi ngày một phát triển, mặc dù CSVN đã cố gắng dùng tất cả những thủ đoạn bỉ ổi nhất để khống chế. CSVN luôn cố gắng dùng bạo lực biến người dân Việt Nam trở thành những thần dân ngoan ngoãn của chế độ. Riêng cộng đồng người Việt tị nạn CS tại hải ngoại, không thể dùng bạo lực khống chế bằng bạo lực, nhưng CSVN cũng đã tốn rất nhiều công sức, tài chánh và một lực lượng việt gian khá hùng hậu, xâm nhập chiêu dụ và ru ngủ qua nhiều hình thức. Tuy vậy, tất cả cũng thất bại bởi những hành xử dã man, tàn bạo phi nhân bản một cách trắng trợn đã và đang xẩy ra hàng ngày trên khắp nẻo đường đất nước. Ngoài ra, những sự kiện buôn dân, bán nước một cách hèn hạ cũng chẳng che giấu được ai. Từ đó, các phong trào đấu tranh tại hải ngoại cũng gia tăng nối kết với quốc nội. Vì vậy, CSVN luôn phải tạo ra những hiện tượng hoả mù bịp bợm trong nhiều lãnh vực, mong rằng sẽ làm giảm thiểu tới mức tối đa ngọn lửa đấu tranh trong toàn dân kể cả trong và ngoài nước. Tuy nhiên, dù đảng và nhà nước CSVN có bịp bợm gì chăng nữa, những người quan tâm đến đất nước đều biết CS lúc nào cũng là CS, là một loại quái thú của thể kỷ, không bao giờ có thể lột xác để đứng thẳng làm người... Một ngày CS còn ngự trị trên quê hương, một ngày dân Việt còn đau khổ và đất nước sẽ tan hoang trong tay ngoại bang. Do đó, đừng bao giờ vì một lý do nào đó mà quên đi câu di ngôn của cố Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu “Đừng tin những gì CS nói, hãy nhìn kỹ những gì CS làm” để phải bị chệch hướng đấu tranh như mộ số hiện tượng từ cá nhân hay phe nhóm đã thể hiện.
- Phạm Thanh Phương (SGT-Úc Châu)
- Phạm Thanh Phương