"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Giáo Dục hay Dâm Dục ???

Posted by Lien Mang Viet San Monday, July 19, 2010

Theo tin trong nước, vì xét thấy vụ án mua dâm, cưỡng dâm hàng chục nữ sinh tại tỉnh Hà Giang có nhiều sai sót, thiếu yếu tố pháp lý kết tội. Do đó, nhà nước CSVN quyết định hủy bỏ toàn bộ những quyết định cũ để “tái điều tra” lại từ đầu. Sự kiện này đã tạo cho người dân tại Hà Giang nói riêng và dư luận đại đa số người dân nói chung đã tỏ rất ngạc nhiên, sửng sốt đến bàng hoàng. Một câu hỏi chung được đưa ra, tại sao vụ án chấn động nhân tâm như vậy mà mãi cho đến hôm nay nhà nước mới quan tâm để nhập cuộc. Sự nhập cuộc này mang ý nghĩa gì ? Đảng và nhà nước CSVN muốn làm sáng tỏ công lý, hay tìm cách bao che, bảo vệ những tinh túy rất “hồng” của đảng. Câu hỏi này cũng không phải là khó có câu trả lời chính xác nếu ai đã trải qua một ít kinh nghiệm về bản chất đảng CSVN.
 
Theo dõi sự kiện đại đa số nhận định, nếu vụ án chỉ đơn thuần mua dâm hay cưỡng dâm nữ sinh dưới tuổi vị thành niên của tên ma cô đội lốt mô phạm Sầm Đức Xương, thì có lẽ với bản án 126 tháng tù cũng tạm yên để nhận chìm dư luận. Nhưng rất tiếc sự kiện không đơn thuần như vậy, mà có sự liên can và đồng loã của nhiều quan chức nòng cốt trong đảng như Nguyễn Trường Tô, chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang và còn rất nhiều quan chức khác không được nêu danh. Vì vậy, đảng và nhà nước mới phải quan tâm tái xét, mà dư luận cho rằng một “quả bom thối” được cho nổ lại. 
 
Liên quan đến vụ án, Ls Trần Đình Triển, người đứng ra biện hộ miễn phí cho những nữ sinh nạn nhân nhận định “Tôi cho rằng không phải chỉ có 15 cháu này và mấy ông ấy đâu, mà còn rất nhiều nữa. Theo như tôi biết là còn nữa.”
 
Ngoài ra, vụ án không chỉ có một minh Sầm Đức Xương, mà còn liên quan rất nhiều môi giới, trong đó có cả Bí thư và Phó bí thư đoàn cuả trường. Vì thế theo sự phân tích cuả Ls Triển qua từng trường hợp và ông nhận định “Tình tiết này thì không phải là quan hệ tình dục với vị thành niên nữa mà ở đây là một vụ cưỡng dâm và có tổ chức”.
 
Cũng trong vụ án, một điều khôi hài và tréo ngoe mà dư luận đang xôn xao khi nhìn thấy  kẻ cưỡng dâm Nguyễn Trường Tô thì vẫn ngồi tại chức, còn lại những nữ sinh nạn nhân thì lại bị giam cầm, trong khi gia đình các nạn nhân và Ls Triển cố gắng vận động xin tại ngoại nhưng vẫn không hiệu qủa, dù rằng các em đang bị bệnh cần ra ngoài điều trị. Cũng theo Ls Triển cho biết “là tình hình bệnh tật của cháu cũng rất là phức tạp, bệnh xá thì không đủ khả năng để khám bệnh mà không đưa cháu đi ra bệnh viện bên ngoài để chữa chạy cho cháu”“Kết quả đến bây giờ là các cháu vẫn chưa được tạm tha”.
 
Trước sự giam cầm những nạn nhân một cách phi lý và vô nhân đạo này, cũng đã làm cho người dân nhận xét kỹ hơn và hiểu rõ hơn hệ thống luật pháp và bản chất đảng và nhà nước CSVN như thế nào. Thự sự mà nói, nếu vụ án chỉ đơn thuần như tên Lương Quốc Dũng Phó chủ nhiệm Ủy ban Thể dục thể thao hiếp dâm em bé 13 tuổi, hay nhân vật tiêu biểu đạt thành tích "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh" Hồ Xuân Mãn, Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên với những thành tích dâm ô đạo lộ thì có lẽ đảng và nhà nước đã “xử lý” xong từ lâu rồi, dù chỉ là một bản án lấy lệ, rồi từ từ nhận chìm theo thời gian, đâu cần phải tái xét chi cho mệt. Tuy nhiên, lần này sự kiện biểu hiện cả một đường dây có tổ chức, đầu nậu và ma cô lại nằm trong giới “Mô phạm XHCN”, đồng thời quá nhiều quan chức liên quan, vì thế đảng và nhà nước cực chẳng đã phải xuất đầu, lộ diện. Hơn nữa, cái lối hành xử dùng bạo lực, cường quyền một cách quá đáng đã làm sự việc bắt buộc phải phơi bày ra ánh sáng.  
 
Nhận định về sự kiện nhà đảng và nhà nước “quan tâm” nhúng tay chỉ vì không còn che giấu được nữa, dư luận cho rằng mặc dù các bậc phụ huynh đã phát giác và tố giác và cũng đã được tập đoàn quyền lực địa phương răn đe, hăm dọa, mua chuộc nạn nhân qua nhiều gình thức, nhưng sau đó lại kết án, cầm tù những nữ sinh nạn nhân một cách phi lý và phi nhân. Vì thế trong cái thế “tức nước vỡ bờ”, các em đành phải tố giác danh sách những quan chức liên hệ vụ việc tại toà và câu chuyện đã bị nổ lớn, để đảng và nhà nước bất đắc dĩ phải “bận tâm”. Nói riêng về sự việc hăm doạ nạn nhân và gia đình, Ls Triển xác nhận “Những áp lực, thậm chí đe dọa, thậm chí mua chuộc, thậm chí dùng những lời lẽ không hay, hay là phân tích ngược lại đối với gia đình hai cháu bé, cũng như việc gặp gỡ các nhân chứng, đặc biệt là nhiều sự kiện chứng minh sự việc đó và kể cả bản thân tôi...”
 
Xoay quanh sự kiện, dù chưa biết kết quả của sự tái điều tra ra sao, nhưng trong dư luận hầu như không ai dám tin rằng những tên qủy dâm dục của đảng sẽ bị truy tố, kết tội một cách xứng đáng, công bằng để xiển dương công lý, mà có thể đảng và nhà nước sẽ đưa ra cả hàng ngàn lý do rất “chính dáng” ngụy biện có thành không, không thành có rồi nhận chìm sự việc một cách êm thắm như đã từng xẩy ra. 
 
Từ vụ án được nhà nước quan tâm tái xét, đại đa số đã phải nhìn lại để nhận rõ nét toàn cảnh một bức tranh ung thối bầy hầy của xã hội dưới chế độ CSVN. Từ những liên thủ tham nhũng bóc lột không chừa một lãnh vực nào. Ngoài việc cướp nhà, cướp đất, ngay cả hai lãnh vực quan trọng là y tế và giáo dục cũng không nằm ngoài qũy đạo. Tất cả được liên kết như một mạng lưới bền chặt từ trung ương đến địa phương. Thậm chí đến lãnh thổ, biên cương cũng bị mất mát, khống chế cũng chỉ vì bản chất hèn nhược của đảng và nhà nước CSVN. 
 
Riêng trong lãnh vực giáo dục, nơi đào tạo nhân tài dùng xây dựng đất nước cũng đã không còn đủ sức lưu lại một chút niềm tin nào cho người dân. Ngoài chất lượng giảng dạy qúa thấp kém, bằng cấp được mua bán trao đổi và sự điều hành từ giai cấp chỉ  có  “hồng” mà không có “chuyên” như Giáo sư Phạm Toàn nhận định, đến nay thành phần ma cô lại xuất hiện trong giới mô phạm thì đất nước sẽ đi về đâu? Chẳng cần phân tích dài dòng có lẽ ai cũng biết, muốn phát triển đất nước cần phải có nhân tài, nhưng với hệ thống giáo dục XHCN thì tìm đâu ra nhân tài bây giờ? 
 
Cũng theo nhận định cuả Ls Triển “Tôi cho rằng không phải chỉ có 15 cháu này và mấy ông ấy đâu, mà còn rất nhiều nữa. Theo như tôi biết là còn nữa”. Từ đó dư luận có thể hiểu được dưới XHCN trường hợp ma cô Sầm Đức Sương không hẳn là một trường hợp mang tính cá biệt, nó không giới hạn riêng tại tỉnh Hà Giang mà rất có thể đã và đang xẩy ra nhiều nơi trên khắp nẻo đường đất nước mà chưa ai phát giác, hay đã phát giác nhưng cũng đã bị nhận chìm từ những thủ đơạn hăm dọa, thủ tiêu hay thương lượng. 
 
Tóm lại, nhìn vào bối cảnh đất nước dưới chế độ CSVN, đại đa số nhận định không thể thay đổi được điều gì khá hơn nếu CSVN còn tiếp tục điều hành đất nước. Với những “Đỉnh cao trí tuệ” CSVN, càng sửa lại càng thất tệ hại hơn. Do đó dư luận cho rằng, có thể đảng và nhà nước đang có một bộ “Dâm dục và đào tạo” ngầm đâu đó chưa biết chừng. Chẳng thế mà ngay Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết còn trơ trẽn quảng cáo gái đẹp khi kêu gọi đầu tư tại Mỹ cách đây mấy năm. Như vậy, muốn có một đất nước trong sạch để phát triển, chỉ còn một cách làm sao đảng CSVN phải triệt tiêu, bằng không Việt Nam sẽ chỉ là một đống rắc của thể kỷ và nguy cơ mất nước cũng không còn xa.
Phạm Thanh Phương (SGT-Úc Châu

0 Responses to Giáo Dục hay Dâm Dục ???