"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Nỗi Cô Đơn “Dân Oan”

Posted by Lien Mang Viet San Wednesday, August 08, 2007

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Cuộc biểu tình khiếu kiện tại Sàigòn đã trôi qua một cách tương đối có thể gọi là êm ả, sau gần cả tháng trời ồn ào sôi động. Sự sôi động ồn ào ấy hầu như chỉ có tại hải ngoại, và đã được bùng lên như một làn sóng mới, trải dài khắp nơi và cũng đã tạo nên nhiều điều thuận lợi cho công cuộc đấu tranh chung trong hiện tại. Còn lại trong nước thì vẫn ở đâu biết đấy, và cũng không mấy người quan tâm mặc dù cuộc biểu tình khiếu kiện rầm rộ đã xẩy ra tại giữa trung tâm thành phố Sàigòn. Với sự kiện này, nhiều người đã tò ra rất băn khoăn và dư luận hải ngoại cũng có nhiều chiều hướng đi tìm sự thật trong uẩn khúc.

Khi ngọn lửa đấu tranh vừa bùng cháy
Nỗi cô đơn lại bao phủ lạnh lùng
Ôi! lòng người chưa xác định thù chung
Vẫn cục bộ, nên cõi lòng lạnh lẽo


Nhìn vào diễn tiến cuộc biểu tình khiếu kiện tại Sàigòn vừa qua, người ta không thấy được một sự yểm trợ, ủng hộ nào từ các phong trào, mặt trận “đấu tranh dân chủ”, ngoài phái đoàn của Hoà Thượng Thích Quảng Độ đã đến thăm. Đa số cũng hy vọng rằng, khi cuộc biểu tình được xẩy ra tại thủ đô của miền Nam, tất nhiên sẽ được ủng hộ và cũng sẽ có nhiều người nhập cuộc. Nhưng tất cả đã hoàn toàn thất vọng. Tại sao?

Đi tìm hiểu nguyên nhân, đa số dư luận cho rằng sự cô đơn này là do chính đoàn biểu tình khiếu kiện tạo nên. Bởi khi nhìn vào đoàn biểu tình, người ta nhận thấy đa số đều là những người có công với chế độ CS với những “Huân chương, văn bằng gia đình liệt sĩ” và nhưng khẩu hiện van xin, cầu cứu với Chủ Tịch nước, Thủ Tướng và đảng....Và cũng chính cái hình thức này đã cho người dân Sàigòn nghĩ rằng đây chỉ là một sự thất sủng nội bộ của đảng, không thự sự thuộc về nỗi oan khiên của người dân... Một số khác cũng cho rằng, chính những người đang kêu oan tại trụ sở Quốc Hội II CSVN là những người đã đóng góp rất nhiều trong việc xây dựng chế độ phi nhân CSVN và cũng là một thành phần không nhỏ đã góp phần tạo ra những oan khiên cho miền Nam VN trong suốt hơn 30 năm qua. Như vậy, làm sao có thể tìm được sự hậu thuẫn, nhập cuộc của người dân miền Nam cho được. Do đó, sự cô đơn của đoàn biểu tình khiếu là một chuyện tất yếu, không thể tránh.

Cũng chính vì sự hiện diện của những thành phần có công với CS trong đoàn người khiếu kiện, nên dư luận cũng nghi ngờ cho rằng đây cũng có thể CSVN đang đạo diễn một màn dân chủ hình thức trước nhãn quan quốc tế. Bởi lẽ họ cho rằng, nếu cuộc biểu này do người dân Sàigòn thực hiện thì rất khó ngăn chặn, nhưng cả ngàn người kéo nhau từ miền Tây đi lên thì quá dễ dàng ngăn chặn... Đặt trường hợp, nếu CSVN không muốn cuộc biểu tình này xẩy ra, họ có thể cho công an địa phương ngăn chặn, hù dọa, khủng bố ngay tại các bến xe, thì chắc chắn cuộc biểu tình không xẩy ra. Nếu có, cũng chỉ độ vài chục người chứ không thể lên được con số hàng ngàn rầm rộ như vậy được. Ngoài ra, người ta còn suy diễn, rất có thể các nhà “Đấu tranh dân chủ” cũng hiểu được điều này nên họ không muốn tham gia cũng nên.

Ngoài ra một số người cũng cho rằng, cuộc biểu tình này có rất nhiều điểm mập mờ, tạo ra nhiều lợi điểm cho bọn CS khai thác. Ở đây chỉ xin đơn cử một vài khía cạnh như sau:

Thứ nhất, CSVN sẽ lừa được quốc tế với một hình thức dân chủ giả hiệu.

Thứ hai, CSVN đã cho cán bộ xúi dân đi biểu tình với những “Huân chương kháng chiến”“Văn bằng liệt sĩ” để gây phân hóa trong lòng dân tộc.

Thứ ba, CSVN tạo ra một số quyên góp rầm rộ tại hải ngoại, để kết tội một số người nào đó với tội danh “Nhận tiền thế lực phản động tại hải ngoại, tổ chức biểu tình chống phá nhà nước và phá rối trị an”, và sau đó dùng những lý do này đàn áp cuộc biểu tình một cách danh chính ngôn thuận.

Thứ tư, với những kêu gào Chủ Tịch Nước, Thủ Tướng cứu giúp để chứng tỏ trung ương vẫn trong sạch mà chỉ có địa phương hà hiếp, bóc lột dân lành mà thôi. Trong khi đó, có lẽ ai cũng biết tất cả nỗi oan của người dân là do chính sách đốn mạt liên kết dây chuyền từ thượng tầng đến hạ tầng cơ chế, nó như một mạng lưới rất chặt chẽ bất khả phân ly.

Với bốn mục đích điển hình ấy, CSVN hy vọng sẽ đốt cháy niềm tin trong công cuộc đấu tranh chung của toàn dân đang đòi tự do, dân chủ và nhân quyền hiện nay. Sau đó liên kết với một số đảng phái việt gian tại hải ngoại thực hiện nghi quyết 36 một cách thong dong hơn, trong mục đích “Xoá ngăn cách, vượt thử thách” nối kết, tẩy rửa hết quá khứ, nhắm mắt trước những đốn mạt máu lửa trong hiện tại, núp bóng dưới chiêu bài “Canh tân đất nước” để xây dựng chế độ tham tàn ấy thêm vững chắc, tiếp tục buôn dân bán nước, đầy ải dân lành.

Hãy nhận rõ âm mưu loài Cộng Phỉ
Khơi niềm đau, tạo phân hoá, hận thù
Giết niềm tin, xây chế độ thiên thu
Trên xương trắng, máu đào giòng Lạc việt


Trước tình hình trên, thiết nghĩ dù người dân trong hay ngoài nước chúng ta cũng nên sáng suốt nhận định. Đối với những người “dân oan” khiếu kiện nhà đất hiện tại, dù quá khứ của họ có gì chăng nữa, nhưng hiện tại họ vẫn là nạn nhân của chế độ phi nhân đốn mạt CSVN. Khi xưa họ ngây thơ bị lừa làm tay sai cho CS, bây giờ thì lại bị CS lột tận xương tủy. Như vậy, dù sao chăng nữa, nỗi đau của họ vẫn là một nỗi đau chung của dân tộc, để từ đó toàn dân có được cơ hội nhìn rõ hơn, chính xác hơn về cái bản chất phi nhân của CSVN. Quan trọng hơn nữa, đây cũng là cơ hội để chúng ta cảnh giác hơn đối với những thành phần đón gió trở cờ, thập thò hòa giải. Vì vậy, mong rằng chúng ta cũng nên đâu lưng, sát cánh với họ trong tất cả công cuộc đấu tranh. Một cuộc biểu tình rầm rộ xuất hiện, tất nhiên sẽ là nền tảng cho những cuộc biểu tình khác trong mục đích cao cả hơn và nếu được như vậy, sẽ tạo nên một sự đoàn kết vững mạnh làm vũ khí tiêu diệt chế độ đốn mạt CSVN trong một ngày rất gần.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Nỗi Cô Đơn “Dân Oan”