"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Niềm Tin Trước Bạo Lực

Posted by Lien Mang Viet San Wednesday, October 01, 2008

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)


Trong lúc sự kiện tại Thái Hà đang đi vào căng thẳng hầu như quyết liệt, CSVN lại nuốt lời cam kết một cách trắng trợn, ra lệnh cho lực lượng an ninh bao vây, san bằng toà Khâm sứ, với hình thức xây dựng một “công viên cây xanh”. Sự kiện này đã được loan tải đi khắp thế giới qua những cơ quan truyền thông, và để lại trong lòng người Việt Nam trên khắp thể giới một cái nhìn chính xác hơn, rõ ràng hơn về bản chất CSVN. Từ đó trong dư luận cũng đưa ra nhiều nhận định và cùng bày tỏ một sự “hiệp thông” với nỗi đau trong cuộc “cầu nguyện” đi tìm công lý và công bằng của tất cả hàng giáo phẩm cùng giáo dân tại Hà Nội nói riêng và Giáo hội Công Giáo VN nói chung.

Trước sự kiện đã xẩy ra, một số người cho rằng CSVN cho san bằng Toà Khâm Sứ là một chiến thuật làm tản lực của giáo dân và dư luận, trong lúc sự việc tại Thái Hà đã qúa căng thẳng, có thể đi vào bế tắc vì sự thật trắng đen đã quá rõ ràng. Nếu ai đã quan tâm theo dõi sự kiện Thái Hà trong những ngày qua, chắc chắn đã cũng thấy được sự lúng túng trong khuất lấp, để CSVN phải đưa ra một số bằng chứng ngụy tạo một cách rất ấu trĩ, dù cho đó là thành phần đảng viên của họ. Vì vậy, trong cái thế “Tấn, thối lưỡng nan” ấy, có lẽ không còn cách nào hơn để có thể hoá giải, lấp liếm, CSVN phải dùng hạ sách biến Toà Khâm Sứ cũ thành một công viên với lý do “phục vụ chung cho nhân dân” hầu khoả lấp những gian dối, lưu manh đã bị bại lộ.
Theo một số nguồn tin cho biết, khu đất Toà Khâm Sứ cũ đã được chia lô để phát mãi và cũng đã nhận một số tiền đặt cọc rất lớn. Giờ đây, trước tình thế căng thẳng, CSVN c ảm thấy nuốt không trôi, nên cực chẳng đã đành “ngậm đắng, nuốt cay” tốn thêm tiền để biến thành công viên. Tuy nhiên với bản chất lưu manh của CSVN, nhiều người cho rằng đây chỉ là một kế hoãn binh, công viên cũng chỉ là một hình thức tạm thời, đợi một vài năm khi tất cả sự việc tranh chấp đã trôi vào quên lãng, họ sẽ tiếp tục kế hoạch âm thầm phát mãi, lúc đó Tổng Giáo Phận Hà Nội sẽ không trở tay.

Nói về khu đất Toà Khâm Sứ cũ, theo tin của Asia News cuối năm 2007 đã loan, dựa theo bản tin Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội đưa ra, CSVN quyết định “Để tỏ lòng kính trọng Đức Giáo Hoàng và Toà Thánh Vatican, CSVN cho phép Tổng Giáo Phận Hà Nội được quyền xử dụng Toà Khâm Sứ cũ như một tài sản của giáo hội”. Tuy nhiên, đã hơn tám tháng chờ đợi, sự cam kết này vẫn chưa được thực hiện và đến nay, CSVN lại lật lọng, đơn phương hủy đi những gì đã cam kết, và ngang nhiên phá hủy Toà Khâm Sứ cũ để xây dựng công viên. Như vậy, đây có phải là hành xử của một chính quyền thực sự, hay chỉ là một bọn thảo khấu lật lọng, lừa bịp, chắc chắn đã quá đã sáng tỏ.

Để chứng minh cho điều này, chỉ cần đọc sơ “Chương I” nói về “Chế Độ Chính Trị” trong bản Hiến pháp năm 1992 CHXHCNVN, chắc chắn ai cũng thấy được những hành xử trái khoáy mà CSVN đang phỉ nhổ lên chính bản Hiếp pháp họ. Thí dụ điển hình như điều 3 đã quy định: “Nhà nước bảo đảm và không ngừng phát huy quyền làm chủ về mọi mặt của nhân dân, nghiêm trị mọi hành động xâm phạm lợi ích của Tổ quốc và của nhân dân; xây dựng đất nước giàu mạnh, thực hiện công bằng xã hội, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện.”

Điều 8 cũng quy định: “Các cơ quan Nhà nước, cán bộ, viên chức Nhà nước phải tôn trọng nhân dân, tận tụy phục vụ nhân dân, liên hệ chặt chẽ với nhân dân, lắng nghe ý kiến và chịu sự giám sát của nhân dân; kiên quyết đấu tranh chống mọi biểu hiện quan liêu, hách dịch, cửa quyền, tham nhũng”. Như vậy, hành động nuốt lời cam kết, dùng cường lực bao vây Toà Khâm Sứ cũ, san bằng với lý do làm công viên đã cho thấy Luật pháp và Hiến pháp CSVN chỉ là một mớ giấy lộn, chính họ đã ký kết và cũng chính họ đã xé bỏ tất cả, và hành xử của CSVN đối với Giáo xứ Thái Hà có phải là một hành động “thực hiện công bằng xã hội, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện.” hay “tôn trọng nhân dân, tận tụy phục vụ nhân dân” như Hiến pháp quy định không?

Trở về riêng vấn đề nhà đất, nếu CSVN nói rằng, tất cả đất đai đều do đảng và nhà nước quản lý, đưa vào công ích xã hội như những lời bịp bợm đã từng rêu rao. Vậy thử hỏi những khu đất của Tôn giáo hay những căn nhà của dân oan bị đảng và nhà nước cướp, đã được xử dụng như thế nào? Có phải đang ra phúc lợi cho người dân không? Hay chỉ phụ vụ cho một thiểu số quyền lực mua đi bán lại làm giầu trên mồ hôi, nước mắt oan khiên của người dân. Ngược lại, nếu thực sự phục vụ quyền lợi chung cho đất nước như CSVN tuyên bố, thì tất nhiên đảng và nhà nước phải hoan hỷ trả lại nhà đất cho dân, nhất là những cơ sở tôn giáo như giáo xứ Thái Hà và Toà Khâm Sứ cũ. Bởi lẽ dân có an cư, mới có thể lạc nghiệp để xây dựng đất nuớc. Hơn nữa, theo dòng lịch sử từ cổ chí kim, từ đông sang tây, các cơ sở Tôn giáo luôn là những nơi phục vụ đời sống tinh thần con người một cách tích cực và mang lại nhiều hiệu quả trong công việc ổn định xã hội, thăng hoa đời sống đạo đức của nhân loại. Tôn giáo không phải là những nơi tồn trữ những lưu manh, lươn lẹo, bịp bợp để phá hoại đời sống tâm linh và lũng loạn xã hội như những cơ chế độc tài toàn trị, trong đó có CSVN. Nếu như CSVN biết nói vì lợi ích chung của xã hội và đất nước, thì tại sao lại cố nuốt đi những cam kết với Tổng Giáo Phận Hà Nội vào cuối năm 2007, để giờ đây dùng bạo lực ăn cướp một cách trắng trợn như đang xẩy ra.

Trải qua hơn nửa thế kỷ, thế giới ngày nay đã tiến bộ rất xa để thực thi nhân bản một cách tốt đẹp hơn. Nhưng rất tiếc CSVN vẫn không thể thay đổi, hoà nhập với thế giới để trở thành một con người thực sự đầy đủ nhân tính. Sự kiện sự lật lọng những cam kết với Toà Tổng Giáo Phận Hà Nội, dùng bạo lực san bằng Toà Khâm Sứ là một bằng chứng hiển nhiên, bất khả chối từ. Ấy thế mà vẫn còn một số cá nhân, đảng phái vẫn cố tình bưng tai, nhắm mắt, cong lưng, uốn lưỡi, tung hô CSVN là đã “đổi mới, ý thức, giác ngộ” mới là một điều đáng khinh và đáng tởm, vì thực chất CSVN chỉ là một bọn cướp tàn nhẫn, vô sỉ nhất trong các loại cướp trên thế gian.

Trở lại sự kiện Toà Khâm Sứ và Thái Hà, thiết nghĩ giờ đây đã đến lúc không còn niềm tin nào để có thể “đối thoại, tôn trọng sự thật trong tinh thần công bằng và bác ái” nữa. Ngược lại, chỉ còn một cách duy nhất là kiên trì giữ vững lập trường, chấp nhận mọi nghịch cảnh để tìm một sự “đột phá” mới trong công cuộc “rong ruổi” đi tìm chân lý trong công bằng như câu kinh thánh “Người đi trong nước mắt, mang hạt lúa gieo trên cánh đồng. Người về trong vui hát với những bông lúa vàng nặng chĩu trên tay”...

Tóm lại, trước một thế lực sắt máu lưu manh như CSVN, thực sự niềm tin đã chết từ hơn nửa thế kỷ qua, không còn ai có thể hy vọng những con ngưòi CS có thể còn đọng lại một ít lương tri và nhân tính. Do đó, trong công cuộc đấu tranh cam go này, nguyện ơn trên phù hộ cho tất cả hàng giáo phẩm và giáo dân trong Tổng Giáo Phận Hà Nội nói riêng và toàn thể giáo dân khắp thế giới nói chung, được đầy ơn trên từ ngôi ba “Thánh Thần” , tiếp tục kiên trì, vững tin vào chính nghĩa để tiếp tục đi hết “đoạn đường thánh giá” hôm nay, cùng nhau gieo những “hạt lúa” công bình, bác ái trên khắp nẻo quê hương. Và chắc chắn sẽ gặt hái được những “bông lúa vàng” nặng chĩu hạnh phúc trong tương lai.

Hiệp Thông
(Được tin CSVN đã nuốt lời cam kết, khởi công sản bằng Toà Khâm Sứ để biến thành công viên. Xin hiệp thông với tinh thần bất khuất cuộc cầu nguyện đi tìm công lý và công bằng tại Toà Khâm Sứ & Thái Hà)

Tiếng uất nghẹn Thái Hà đang réo gọi
Nỗi oan khiên đồng vọng khắp năm châu
Đốt lửa thiêng, tan cuộc thế bể dâu
Mong chia sẽ tình “hiệp thông” chính nghĩa

Nhìn cuộc thế, Ôi! quá nhiều mai mỉa
Thế cầm quyền, toàn một lũ vô tri
Tin làm sao, một chế độ bất nghì
Khi pháp luật được dựa trên bạo lực

Chớ mơ tưởng, quay về nơi hiện thực
Thấy được gì, toàn lươn lẹo gian manh
Lời hứa kia như gió thoảng qua mành
Chỉ còn lại, một nỗi đau bịp bợm

Tin sao được, loài man di hung tợn
Quãng đường dài rong ruổi với chính tâm
Giữa thanh thiên, chẳng lẽ cứ bị lầm
Dẫu ngậm đắng, nuốt cay, cùng tiến bước

Gom tất cả niềm tin trong mộng ước
Sẽ một ngày chân lý được thăng hoa
Kinh tình yêu, nhân ái thắng gian tà
Trong “cầu nguyện”xây lâu đài hạnh phúc.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Niềm Tin Trước Bạo Lực