"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

“Vỏ Quít Dầy - Móng Tay Nhọn”

Posted by Lien Mang Viet San Thursday, May 14, 2009

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Nhân ngày Tự Do Báo Chí (3-5), Phóng Viên Không Biên Giới (RSF) và Hội Bảo Vệ Ký Giả (CPJ) đã lên tiếng cảnh báo, bạch hoá một số hiện tượng khống chế quyền tự do báo chí tại các nước độc tài toàn trị. Đồng thời kêu gọi những quốc gia này nên ý thức, tôn trọng quyền tự do ngôn luận của nhân loại, phong thích những nhà văn, nhà báo hiện đang bị giam cầm với những tội danh một cách mơ hồ và nhiều nhất là tại Việt Nam dưới sự cai trị của tập đoàn CSVN.

Riêng tại Việt Nam, quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận đã bị CSVN khống chế từ lâu với lý do “ổn định chính trị”. Tất cả các cơ quan truyền thanh, truyền hình và báo chí đều phải “học tập” và hành xử rập khuôn theo chính sách từ trung ương đưa ra, bất cứ “sai phạm nào” đều được “xử lý” nghiêm ngặt, dù đó chỉ là những bản tin nói lên sự thật của một hiện tượng, một sự kiện xã hội, hay thể hiện tư tưởng yêu quê hương và dân tộc. Tuy nhiên, cũng từ sự khống chế này, đã làm cho niềm tin của người dân đối với truyền thông bị soi mòn khá nhiều, dường như đã mất hẳn. Vì vậy, tất cả những thông tin từ nhà nước CSVN đưa ra cũng không được người dân quan tâm, bởi họ cho đó cũng chỉ là những tuyên truyền lừa bịp một chiều. Do đó, trong những năm gần đây, đa số những người quan tâm đến thông tin, đều đổ dồn vào lãnh vực Internet, hầu mong có thể tìm được những gì mà họ muốn. Điều này cũng đã làm cho CSVN trở nên bất ổn và lo sợ.

Cũng trong hoàn cảnh lo sợ này, tập đoàn CSVN đã phải khổ công nghiên cứu và chi ra một ngân khoản đáng kể để thiết lập những”bức tường lửa” và mong rằng với những “bức tường lửa” này, sẽ ngăn chặn đến mức tối đa những tin tức, những sự kiện dã man, tàn bạo hoặc những thối nát, băng hoại của chế độ được lưu truyền ra ngoài. Đồng thời, CSVN cũng sợ khi người dân “tiếp cận” được bên ngoài, tất nhiên sẽ nhìn thấy được đời sống bao la của thế giới không giống như sự tuyên truyền của nhà nước đã bịp bợn từ xưa đến nay. Từ đó sẽ tạo ra nhiều thắc mắc, so sánh, và có thể làm cho cơ chế cầm quyền CSVN chao đảo, lung lay. Thí dụ, người dân vẫn được tuyên truyền rằng khối tư bản là bóc lột, ngu muội, chỉ có “nhà nước ta” là anh minh tuyệt đỉnh với “đỉnh cao trí tuệ”, nhưng tại sao đời sống người dân Việt Nam vẫn cứ tối tăm, đói rách và lạc hậu, cái gì cũng bị cấm đoán, song sắt của nhà tù lúc nào cũng lởn vởn chung quanh tâm não của họ. Trong khi đó, nhìn vào đời sống của thế giới, những nước không có Cộng sản thì người dân no ấm sung sướng như một thiên đường, đầy đủ tự do, tự tại. Lúc đó chính sách ngu dân của CSVN sẽ bị phá vỡ và đảng và chế độ tất nhiên phải cáo chung.

Trở lại vấn đề, tuy đã nỗ lực nhiều tâm huyết và tiền bạc, nhưng với hệ thống thông tin tối tân của toàn cầu và trong cái thế “Vỏ quít dầy, móng tay nhọn”, CSVN không thể làm cái trò “lấy thúng để úp voi” như những thời điểm của thập niên 30-40 nữa. Tất cả những sự kiện bỉ ổi như đàn áp Tôn giáo, cắt đất nhượng biển, cán bộ khủng bố, cướp của, giết người, hiếp dâm trẻ em,v,v, vẫn được lưu truyền ra hải ngoại và được cộng đồng người Việt tỵ nạn bạch hóa trước quốc tế, điều này cũng tạo thêm khó khăn cho đảng và chế độ trên lãnh vực bang giao. Thực sự mà nói, cho dù “bức tường lửa” có kiên cố đến đâu, cũng chỉ có thể có giá trị với một thời gian ngắn, sau đó nó vẫn bị phá vỡ một cách dễ dàng bằng nhiều cách.

Trong vài năm gần đây, để đi tìm những nguồn tin chính xác hơn, thú vị hơn và tránh được bị phiền phức bởi “bức tường lửa”, giới trí thức, văn nghệ sỹ, sinh viên, học sinh chú tâm vào những “trang điện tử cá nhân (Blog)”, hiện tượng này đang được phát triển rất mạnh trong mọi lãnh vực và đã trở thành phong trào ồ ạt, khiến tập đoàn CSVN lại thêm lo sợ tìm cách ngăn chặn. Blog tại Việt Nam ngày nay được thịnh hành đến độ ngay những nhà báo chuyên nghiệp cũng chuyển sang viết Blog, và họ được rất nhiều độc giả ái mộ, đôi khi bị nghẽn, nhiều người phải chờ đợi cả một thời gian khá lâu mới có thể vào đọc. Đây là một sự kiện đã làm cho CSVN trở nên lúng túng, sợ dệt hơn. Và có lẽ không còn cách nào hơn, đảng và nhà nước CSVN phải cố gắng ngăn chặn bằng cách gia tăng khủng bố, bắt bớ Bloggers như các cơ quan tranh đấu nhân quyền như Hội Bảo Vệ Ký Giả (CPJ) và Phóng Viên Không Biên Giới (RFS) đang lên án và nỗ lực đấu tranh.

Tuy nhiên, theo nhiều nguồn tin cho biết, dù CSVN có kiểm soát, khủng bố gắt gao, nhưng những Bloggers vẫn có những biện pháp kỹ thuật để “ngụy trang thông tin” bằng nhiều cách. Do đó, số Blog vẫn càng ngày càng nhiều và độc giả càng ngày càng đông, bởi lẽ chỉ có Blog người viết mới làm chủ được chính mình và trong đó người dân có thể tìm thấy những thông tin chính xác bằng tất cả hình ảnh, âm thanh và những bài bình luận giá trị về những gì đang xẩy ra chung quanh đời sống xã hội họ đang sống. Đây cũng là những món ăn tinh thần rất qúy giá và cần thiết trong đời sống của người dân Việt Nam dưới chế độ độc tài, toàn trị . Đồng thời, những tin tức trung thực ấy cũng chính là chất liệu nâng cao dân trí, để mỗi cá nhân sẽ tìm thấy cho mình một nhân sinh quan và tạo cho mình một hướng đi, một lối hành xử đúng đắn, có ý nghĩa đối với quê hương, dân tộc.

Nhìn vào thực tế cho thấy, cái quan niệm không chế truyền thông để “ổn định chính trị” chỉ một chiêu bài ngu xuẩn ấu trĩ chưa từng thấy nơi các quốc gia văn minh tiến bộ, mà chỉ thấy tại những quốc gia lạc hậu bị khống chế bởi những chế độ độc tài dã man như tập đoàn CSVN. Bằng chứng cho thấy, CSVN càng khống chế truyền thông bao nhiêu, người dân càng mất niềm tin và lãnh vực chính trị lại trở nên phức tạp và bất ổn bấy nhiêu. Môt điều hiển nhiên, bất khả chối từ khi một nhà nước suốt ngày chỉ lo tìm cách, làm sao khống chế người dân, thì thử hỏi làm sao có thể tạo được một nền tảng chính trị ổn định và một xã hội ổn định để phát triển và xây dựng đất nước. Do đó, muốn có một nền chính trị và xã hội, thiết nghĩ tập đoàn CSVN nên ý thức chấm dứt cái trò ngăn cấm bỉ ổi này càng sớm càng tốt, may ra còn được tiếng là giác ngộ. Ngược lại, vẫn ngoan cố một cách ngu xuẩn đã không có lợi, mà chỉ làm cho thế giới và toàn dân Việt Nam càng cảm thấy ghê tởm mà thôi.

* Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to “Vỏ Quít Dầy - Móng Tay Nhọn”