"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Chính Trị & Nhân Quyền

Posted by Lien Mang Viet San Wednesday, January 03, 2007

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Trong mục tiêu đấu tranh hiện nay, đa số các cá nhân, mặt trận, phong trào đang nỗ lực, tập trung tranh đấu, đòi hỏi Nhân Quyền cho Viêt Nam. Tuy nhiên, trong những lực lượng, tổ chức đấu tranh đó, có một số cho rằng, chỉ tranh đấu cho nhân quyền thuần túy. Họ chối bỏ tính chất chính trị, chỉ chủ trương làm thế nào người dân trong nước có được cái quyền làm người, cơm no áo ấm, trong khi cái thế lực tàn độc, bóc lột những quyền căn bản tối thiểu của con người vẫn còn đang tung hoành, thì không biết người dân sẽ nhận được những gì nơi những cá nhân, tổ chức này.


Không biết vô tình hay cố ý, những cá nhân, tổ chức này không hiểu hay cố tình không hiểu một điều cơ bản là khi tranh đấu dưới chế độ độc tài CSVN, thì cái gì cũng liên quan đến chính trị. Bởi cái chính sách cai trị đốn mạt của CSVN, mới tạo ra hoàn cảnh đói rách và những quyền căn bản của con người mới bị tước đoạt. Nếu muốn người dân được tự do, cơm no áo ấm, tất nhiên phải tận diệt cái cơ chế đốn mạt đã tạo ra đói rách, tang thương cho dân tộc. Bằng ngược lại, có đổ bao nhiêu nỗ lực , mà chỉ mang tính chất nhân đạo thì chẳng khác nào đang làm cái công việc của "Dã Tràng". Chúng ta phải can đảm nhìn vào thực tại, tham nhũng thối nát đã trở thành quốc sách. Du kích làng, xã thì bóc lột từ bát gạo, mớ rau, cấp cao hơn thì nhắm vào những dịch vụ kinh doanh, đĩ điếm, ma cô, ma túy lấy tiền chia chác và đóng "hụi chết" cho Trung ương. Riêng cấp trung ương thì làm chủ tất cả đất nước , điều hành toàn bộ, có quyền buôn dân, bán nước và tạo ra những tệ đoan quy mô, rồi nghiên cứu đường lối lừa đảo quốc tế ...

Khi lãnh đạo là độc tài, tham nhũng
Chữ nhân quyền chỉ là bóng hư không
Ai dám bảo đấu tranh phi chính trị
Bao giờ đây, dân mới được no lòng


Thông thường, nếu chỉ nói đến vấn đề "no ấm" là áp dụng chung cho tất cả muôn loài, không riêng biệt người hay vật. Tuy nhiên, khi nói đến con người, thì cái cần thiết nhất phải là tự do dân chủ, chỉ có tự do dân chủ mới tạo được cho con người thực sự có nhân quyền để phát triển dân sinh và từ đó, tự nhiên phải có cơm no, áo ấm. Hãy nhìn thẳng vào lý luận và những khẩu hiệu mà CSVN đã tung hô từ suốt gần một thế kỷ sẽ thấy " Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ". Như vậy ai là chủ ? Có phải chăng, chính đảng CSVN đã tự phong cho cái quyền đại diện cho toàn dân để quyết định mọi việc, còn lại người dân chỉ được coi là những công cụ của đảng và có nhiệm vụ tuân theo lệnh của đảng như một cái máy, và đảng là bộ phận thu nhặt "sản phẩm" từ những chiếc máy đó, hay nói đúng hơn là những chuyên gia gặt hái trên cánh đồng xương máu của toàn dân.... CSVN đã tự tạo cái tự do tuyệt đối của một nhóm nhỏ để thay thế cái tự do của toàn dân. Đảng CSVN đã tự cho mình cái đặc quyền "phán bất khả ngộ", bởi đảng không bị ràng buộc vào bất cứ điều gì, kể cả đạo đức và lương tâm.


Theo “châm ngôn” của Lenin "Đạo đức là những gì tốt cho đảng cộng sản". Vì vậy bọn tín đồ ngu xuẩn CSVN cũng không khác với khẩu hiệu tương tự "Yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội". Chính vì thế, mọi quyền tự do căn bản của con người dưới chế độ độc tài CS, là một thứ xa xỉ không thể tồn tại. Đây chính là nguyên do đất nước phải lầm than tủi nhục từ hơn nửa thế kỷ qua...

Chúng ta hãy nhìn vào một nước Tự Do dân chủ, cơm no, áo ấm và văn minh bậc nhất thế giới như Mỹ xem họ quan niệm và hành xử ra sao. Trong văn bản " Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ-1776" xác định rõ : "thượng đế tạo ra con người và ban cho con người những quyền cơ bản, không thể bị tước đoạt, không thể chuyển nhượng và không thể tiêu hao với thời gian" . Và quyền căn bản của con người là những gì họ đều ghi rõ từng chi tiết. Đó là tự do sinh sống , tự do đi lại, không ai có quyền xâm phạm tới cơ thể, gia đình, tài sản của từng cá nhân. Mọi người đều được tự do diễn đạt lập trường chính trị, tự do ngôn luận, tự do thành lập và tham gia các tổ chức, tự do ứng cử vàø bầu cử,v,v.. Tất cả những quyền căn bản này, đã được chính quyền bảo vệ tối đa theo luật pháp. Từ đó người dân mới tự do phát triển và đóng góp cho đất nước của họ tiến bộ như hôm nay....

Lúc đất nước được tự do dân chủ
Khi người dân được đứng thẳng làm người
Nghĩa nhân bản được thăng hoa tột đỉnh
Cánh đồng xanh, bông lúa cũng cười tươi


Tóm lại, trong bối cảnh Việt Nam hiện nay, nếu ai chủ trương tách rời nhân quyền ra khỏi chính trị, chỉ là hiện tượng cưỡng từ, đoạt lý, mang tính cách ngụy biện, bịp bợm. Chúng ta phải hiểu căn bản của Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ (1776); Tuyên Ngôn Quyền Con Người và Quyền Công Dân của Pháp (1789); Hiến chương Liên Hiệp Quốc (1945) và Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (1948), tất cả đều là thành quả của những nỗ lực đấu tranh chính trị đầy gian truân, chứ không khải thuần túy từ những tấm lòng “nhân đạo”, ôm giấc mộng “ Nam Kha”, trong địa ngục độc tài, đảng trị CSVN.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Chính Trị & Nhân Quyền