"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Trống Đánh Xuôi, Kèn Thổi Ngược

Posted by Lien Mang Viet San Saturday, November 24, 2007

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Khác với bản phúc trình tình hình “tự do tôn giáo” tại VN lần trước của ông John Henford, Đặc Sứ điều tra tôn giáo Hoa Kỳ. Lần này, sau hai tuần tìm hiểu thực tế tình hình tôn giáo tại VN, nhận định của Ủy Ban Điều Tra Tôn Giáo trình lên Quốc hội Hoa Kỳ một bản phúc trình mới, với nội dung khá khá trung thực với thực trạng nặng nề, ngộp thở về tình trạng mất tự do tôn giáo tại VN trong hiện tại. Qua sự kiện này, cũng có nhiều dự đoán có lẽ Bộ Ngoại Giao Mỹ rất có thể sẽ đưa CSVN trở lại danh sách CPC. Sự kiện này cũng đã làm cho CSVN lúng túng và nhẩy dựng lên như đỉa phải vôi, và cho con rối Tôn Nữ Thị Ninh (TNTN) tái xuất hiện với những lời phản bác rất khôi hài và ấu trĩ, nó chẳng khác nào hành động của những kẻ đang mắc bệnh tâm thần.

Cũng lại mụ, Thị Ninh vừa xuất hiện
Miệng bi bô, đầy xú khí gian tà
Nửa như người, một nửa loại ác ma
Mụ nhẩy múa tựa “Khuyển cuồng tại thị”

Nói đến nhân vật Tôn Nữ Thị Ninh, có lẽ ai cũng biết Y thị từng một diễn viết rất xuất xắc trong cái “Biệt Đoàn Trung Ương Bắc Bộ Phủ”, nay Y thị lại được lệnh ra sân khấu phùng mang, trợn mắt tuyên bố "Tôi không thích phái đoàn này của Mỹ tới đây để theo dõi tự do tôn giáo"...."Tại sao Hoa Kỳ lại tự cho mình cái quyền giám sát chúng tôi".

Qua câu nói trên của TNTN, người nghe không khỏi bật cười cho cái gian dối, gượng gạo, cưỡng từ đoạt lý một cách quá khôi hài, trơ trẽn và ấu trĩ của Y thị. Tuy niên, đại đa số lại cho rằng, nếu trách móc hay lên án TNTN thì cũng tội nghiệp, bởi Y thị chỉ là một con Vẹt, phát ngôn theo lệnh đảng. Vì vậy, Y thị không hiểu được rằng, Mỹ không bao giờ tự cho họ cái quyền giám sát CSVN, mà ngược lại chính CSVN đã khẩn khoản đưa cho họ cái đặc quyền giám sát ấy.

Dựa trên những dữ kiện thực tế để thấy rằng, nếu CSVN không lạy lục, van xin được bang giao với Mỹ và “hồ hởi, phẩn khởi” đặt bút ký vào những công ước quốc tế trong đó có vấn đề tự do tôn giáo và nhân quyền, và nếu CSVN không dùng những đói rách đau thương của dân tộc để kêu gào xin viện trợ, thì chắc chắn Mỹ sẽ chẳng bao giờ có được cái quyền “giám sát” này. Cái quyền giám sát này không phải tự nhiên Mỹ có, mà nó do chính CSVN “mời gọi” họ. Không những chỉ là Mỹ, mà bất cứ quốc gia nào trên tế giới có viện trợï cho CSVN qua những chiêu bài như: “xóa dói giảm nghèo, cải tiến giáo dục hay y tế,v,v..” đều có quyền làm cái công việc “giám sát” này. Hơn nữa, nếu thực sự không thích thì tại sao nhà nước CSVN lại “phấn khởi, hồ hởi” cho phép phái đoàn Mỹ nhập cảnh?

Qua câu phản ứng của TNTN, đa số nhận định, có lẽ làm cái thân “ăn cơm Quốc Gia thờ ma CS” lâu quá, nên TNTN đã quên là ở trong bất cứ lãnh vực nào, một khi có quyền lợi, tất nhiên phải có nghĩa vụ. Đó là một nguyên lý bất khả di của bất cứ nơi đâu trên trái đất này.

Cũng trong sự việc này, nhìn lại thời gian vào tháng 9-2007 trước đây, phái đoàn điều tra tự do tôn giáo tại VN, do ông Đặc sứ John Henford đến VN làm nhiệm vụ giám sátï, thì không thấy nhà nước CSVN cho bất cứ một con rối nào như TNTN chạy ra rên rỉ "Tại sao Hoa Kỳ lại tự cho mình cái quyền giám sát chúng tôi" như thế này, mà tất cả đều im lặng. Như vậy sự im lặng lúc đó của CSVN chính là kết quả sự “ngộ nhận” của ông Henford như một sự đồng thuận với CSVN qua câu tuyên bố “sự tôn trọng về tự do tôn giáo tại Việt Nam đang mang lại những cải thiện quan trọng”. Cũng từ sự “ngộ nhận” này, Nguyễn Tấn Dũng cũng được dịp hùng hổ tuyên bố bịp bợm rằng: “Đảng và Nhà nước Việt Nam trước sau như một, luôn tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo và tin ngưỡng tôn giáo của công dân". Và lúc đó cái quyền giám sát tự do tôn giáo tại VN của Mỹ, mặc nhiên được CSVN công nhận một cách rất trân trọng và rất cần thiết như cứu cánh của chế độ phi nhân này.

Tuy nhiên, lần này thì lại khác, bởi nội dung bản báo cáo của Ủy Ban Điều Tra Tôn Giáo Hoa Kỳ lại trái ngược hẳn với báo cáo của ông John Henford, bản báo cáo khá trung thực và đi sát với tình hình tôn giáo tại VN, vì thế nên đã khiến CSVN phải lo lắng, chao đảo, và vội vàng tung con rối đặc biệt TNTN ra nhẩy ra gào thét, rồi rên rỉ như một sự gỡ gạc.

Xuyên qua sự việc, câu nói gỡ gạc “Tôi không thích phái đoàn này của Mỹ tới đây để theo dõi tự do tôn giáo" cũng không thể chứng tỏ được thế đứng “độc lập” trong ảo tưởng của CSVN, mà nó chỉ thể hiện cái bản chất lươn lẹo bịp bợm cố hữu của họ mà thôi. Tuy vậy, với câu nói này CSVN vẫn có thể lừa bịp một số người ngây thơ hay đang mê ngủ, tạo sự kiện cho những con rối tung hỏa mù, tập trung dư luận đánh lạc hướng đấu tranh của tập thể người Việt tỵ nạn tại hải ngoại.

Nhìn vào thực trạng của đất nước, có lẽ không ai có thể phủ nhận CSVN đang làm chức năng của một kẻ bầy tôi của cả Mỹ và Trung Cộng, bọn họ chỉ biết khủng bố, bóc lột dân và bán rẻ tài nguyên đất nước. CSVN luôn dùng những đau thương của đất nước, đói khổ, băng hoại của dân tộc để làm miếng mồi kêu gọi lòng từ tâm của thế giới, làm giầu thêm cho tầng lớp Trung Ương Bắc Bộ Phủ, còn lại hoàn cảnh của đất nước không có gì thay đổi, mà mỗi ngày một tồi tệ hơn.

Bản chất Vẹm, toàn chơi trò lươn lẹo
Nhồi phấn son, thò thụt đã quen rồi
Khi kêu gào nhẩy nhót, lúc ỉ ôi
Múa loạn xạ, cảnh trống xuôi kèn ngươc


Sau cùng, xuyên qua những phản ứng của CSVN đối với việc phái đoàn điều tra tôn giáo của Mỹ đến giám sát VN trong hai thời điểm khác nhau, người ta có thể thấy được cái cảnh “trống đánh xuôi , kèn thổi ngược” một cách thô thiển, khôi hài của bọn ma cô Bắc Bộ Phủ như một trò hề của đám phường chèo không hơn, không kém. Do đó, thiết nghĩ trong công cuộc đấu tranh hôm nay, cho dù CSVN và đám tay sai có nói gì chăng nữa cũng chỉ là lừa bịp. chúng ta cũng không vì những vở tuồng rẻ tiền này mà phí thời gian, và có thể đi lệch mục tiêu, bất lợi cho công việc đấu tranh chung của toàn dân.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Trống Đánh Xuôi, Kèn Thổi Ngược