"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Quái Thai Của Thời Đại

Posted by Lien Mang Viet San Thursday, June 26, 2008

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)


Trong những ngày vừa qua, dư luận đã bàn tán xôn xao và tỏ ra rất bàng hoàng trước bản tin mang đầy tính "bi, hài", thể hiện tính đặc thù tuyệt đỉnh văn hoá của XHCN, qua hành xử bất chấp liêm sỉ và Quốc thể của một số quan chức Trung Ương Đảng CSVN.

Theo báo L'Echo đưa tin, vào hôm Thứ Sáu, ngày 13-6-2008, các quan chức Trung Ương Đảng CSVN đã ngang nhiên cưỡng đoạt chỗ ngồi của phái đoàn ngoại giao Bỉ trong một chuyến bay từ Hànội vào Saìgòn của hàng không VN, mặc dù những chỗ ngồi này được phái đoàn Ngoại giao Bỉ đặt trước và đã trả tiền. Khi bị đám côn đồ lâu nhâu giành chỗ, ông Bộ trưởng Ngoại giao Bỉ Karel De Gucht và phái đoàn vẫn lịch sự nhường chỗ trong im lặng. Riêng ông Đại sứ Cooreman, có lẽ vì đã có kinh nghiệm “đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” tại Việt Nam, nên ông đã lên tiếng phản đối và giữ lại được hai chỗ cho ông và cho một viên chức cao cấp khác trong phái đoàn Ngoại giao.

Ngược dòng lịch xử hơn 60 năm với miền Bắc và hơn 30 năm qua với miền Nam Việt Nam, từ khi tên tội đồ Hồ Chí Minh xuất hiện với chủ thuyết CS thì những hành xử vô văn hoá như một đàn bò này của "đỉnh cao trí tuệ XHCN" không phải là một điều lạ đối với người Việt Nam. Tuy nhiên, đối với các dân tộc văn minh nhân bản khác như Bỉ, Pháp, Anh, Mỹ, Úc,v,v, thì lại là một hiện tượng rất lạ thuộc loại đặc biệt, nó tựa như một quái thai của thế kỷ chưa từng xẩy ra trong xã hội loài người, nhất là trong thể kỷ văn minh, tiến bộ, nhân bản như hiện nay. Tưởng cũng nên nhấn mạnh ở đây, báo L'Echo là một tờ báo lớn của Bỉ quốc, nơi được mệnh danh là “Thủ Đô Thương Nghiệp” của Âu Châu. Vì thế, bản tin đặc biệt này đã thu hút rất nhiều độc giả khắp thế giới và trở thành một đề tài đàm tiếu, như một sự hối tiếc cho nhân loại. Ngoài ra báo Le Soir và đài RTL (Radio Télévision Luxembourg) cũng đã đưa tin và bình luận rất nhiều về hiện tượng quái đản này.

Một điều lạ hơn nữa, một sự kiện mang tính quốc tế thuộc lãnh vực ngoại giao và có ảnh hưởng rất lớn đến Quốc thể, cũng như văn hoá truyền thống Việt Nam, nhưng không hiểu sao giới truyền thông trong nước vẫn giữ một thái độ im lặng như không hề biết chuyện gì đã xẩy ra. Trước sự im lặng này đại đa số dư luận nhận định theo hai nghĩa, thứ nhất có thể nhà nước CSVN đã chỉ thị cho giới truyền thông XHCN không được phép loan tải và bình luận, vì đây là bản chất “Ưu Việt” của đảng, e rằng nói ra sợ thiên hạ học được thì lại mất đi tính độc quyền. Thứ hai, có thể giới truyền thông Việt Nam cho rằng sự kiện này cũng chằng đáng quan tâm, vì đây chỉ là sự cưỡng đoạt một vài chỗ ngồi, nó cũng chưa đến nỗi xẩy ra những lời lẽ thô tục hay “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay” của tầng lớp cán bộ đảng, như đã và đang xẩy ra như cơm bữa trên khắp nẻo đường đất nước trong suốt dòng lịch sử của đảng CSVN.

Cũng trong sự kiện này đa số nhận định, có lẽ giới truyền thông trong nước đã chứng kiến qúa nhiều sự kiện đặc biệt hơn thế, như lãnh đạo của họ đã từng cúi đầu dưới chân Trung Cộng để dâng hiến Hoàng Sa, Trường Sa, Bản Giốc, Nam Quan. Ngoài ra họ cũng từng “phấn khởi, hồ hởi” khi cựu Thủ tướng của họ là Phan Văn Khải đã trơ trẽn cúi lưng, cong lưỡi trước mặt nhà tư bản Bill Gates để than oán, xin xỏ, hay Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết của họ cũng từng thể hiện bản chất ma cô khi quảng cáo gái Việt Nam một cách nham nhở và bỉ ổi tại Mỹ. Cũng vì thế mà họ không cảm thấy sự kiện các “ngài” lãnh đạo của họ cưỡng chiếm chỗ ngồi của phái đoàn Ngoại Giao Bỉ là một điều rất bình thường, không có gì phải ầm ỹ loan tin, hay bình luận. Tuy nhiên, theo dõi những ý kiến đã đưa ra tại hải ngoại, rất hiếm người dám nhìn nhận sự thật cái hành xử vô văn hóa của đám rừng rú Trung Ương Đảng CSVN, mà hầu như đa số vẫn cố tình bẻ cong ngôn từ và tư duy để để đổ lỗi cho nhân viên Hàng Không VN tắc trách trong điều hợp.

Cũng trong tờ L'Echo, một bài viết khác ký tên Vũ Đức Khanh đã được đang tải ngay bên dưới bản tin, bài viết bằng Pháp ngữ với nội dung xin lỗi sặc mùi XHCN, trong đó tác giả đã thay mặt cả “nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước” để xin lỗi nhân dân Bỉ, mà lại không nhân danh đảng CSVN để xin lỗi phái đoàn Ngoại Giao Bỉ về như những gì đã xẩy ra. Mặc dù câu chuyện rõ ràng do bọn quái thú Trung Ương Đảng CSVN tạo nên.

Mở đầu bài viết xin lỗi có đoạn "Au nom de tous mes compatriotes vietnamiens tant à l'intérieur qu’à l'extérieur du pays, je voudrais présenter mes excuses mille fois au peuple belge", tạm dịch “Thay mặt cho nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước, tôi xin gởi đến nhân dân Bỉ Quốc ngàn lời xin lỗi này...”. Với đoạn văn trích dẫn, đại đa số cho rằng cái lối cưỡng từ đoạt lý và hàm hồ này chắc chắn xuất phát từ đám rừng rú CSVN đang có mặt tại hải ngoại. Bởi lẽ, chỉ có đám CSVN mới có cái lối lợi dụng hai chữ “nhân dân” để làm bình phong che đậy những hành xử bỉ ổi, thối tha, nhất là những lời vơ vét, tiếm danh cả cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Vì vậy đại đa số nhận định chắc chắn bài viết này xuất phát từ toà Lãnh sự hay Đại sứ CSVN nào đó tại Âu Châu. Tuy nhiên, có lẽ ai cũng biết, sự việc xẩy ra thuộc lãnh vực ngoại giao, cho dù CSVN có ngu xuẩn đến đâu đi chăng nữa, chắc chắn Bộ Ngoại Giao CSVN phải gởi công hàm đến Bộ Ngoại Giao Bỉ quốc xin tạ tội và phải được công khai trên báo chí, nó không thể là một bài viết mang tính cá nhân, đăng khơi khơi trên báo như một ý kiến nh ư vậy. Do đó, một số dư luận khác cho rằng, bài viết xin lỗi sặc mùi ngu xuẩn của XHCN nêu trên, được xuất phát từ một người dân bình thường, đang đau khổ trong nhẫn nhục, họ mượn bài viết để nói lên một sự thật đau lòng, đồng thời bạch hoá cái văn hoá rừng rú của đám quái thú CSVN.

Nếu người đọc chịu khó suy nghĩ kỹ đoạn văn trích dẫn trên, có thể sẽ tìm được một sự đồng cảm với tác giả với cái đau “nhục quốc thể”, và lập luận toàn thể dân tộc trong và ngoài nước cũng có trách nhiệm phải xin lỗi. Toàn thể dân Việt phải xin lỗi bởi chính thái độ thờ ơ an phận, mà người Việt Nam chưa thể đứng lên tận diệt đám quái thú CSVN, để những sự kiện “nhục quốc thể” như thế này phải xẩy ra. Một số khác lại cho rằng, không những người Việt Nam chúng ta xin lỗi phái đoàn Ngoại giao và người dân Bỉ, mà còn phải cúi đầu tạ lỗi với tổ tiên nữa. Bởi chính cái thái độ an phận của người Việt Nam, cộng chung với những vị kỷ thấp hèn của một số cá nhân, phe nhóm, hay đảng phái đang bềnh bồng trên dòng tỵ nạn, vì vô tình hay cố ý đã và đang tiếp tay cho đám quái thú CSVN phá hủy giang sơn và phỉ nhổ vào nền tảng văn hoá truyền thống của dân tộc, được hun đúc bằng tất cả mồ hôi, xương máu của tiền nhân trên suốt dòng lịch sử.

Tóm lại, trước sự kiện đau lòng nêu trên, có lẽ những người Việt Nam chân chính đã xác định một chân lý “CS muôn đời là CS với một bản chất của một loại thú hoang bất khả giáo hóa”, dù là CS đương thời, về hưu hay “phản tỉnh”. Do đó, tất cả những cá nhân, tổ chức, đảng phái nào tin tưởng vào sự giác ngộ của CS để bắt tay hoà hợp, xây dựng đất nước là một điều không tưởng, nếu không muốn nói là họ đang làm công việc tay sai cho CS, bịp bợm hầu mong chia chác quyền lợi trên xương máu của dân tộc và đồng hoá cộng đồng người Việt tỵ nạn trở thành thần dân của chế độ phi nhân CSVN, như CSVN đang thực hiện qua cái gọi là nghị quyết 36. Ngoài ra, đây cũng là một bài học qúy giá cho các quốc gia nhân danh “nhân bản” đang làm ngơ trước những đau khổ của dân tộc Việt để bang giao “thắm thiết” với CSVN trong kinh nghiệm “yêu chó, chó liếm mặt”.

Trở lại sự việc, ai cũng thấy chỉ vì chỗ ngồi trên máy bay mà bọn quái thú đã quên chính bản thân, quên dân tộc và tổ quốc để thể hiện cái bản chất côn đồ một cách nhục nhã như thế. Vậy thử hỏi làm sao CSVN có thể ý thức, giác ngộ chia quyền lực cho các thế lực khác nhằm tạo thế “đa nguyên, đa đảng”, kiến tạo một nền dân chủ thực sự cho quê hương. Đây cũng là một sự kiện qúy giá cho thấy những cá nhân, tổ chức hay đảng phái, đang mơ tưởng có thể dùng Công Pháp Quốc Tế hay vận động thế lực này, sức mạnh kia, mong CSVN phải thi hành hiệp định Paris 1973, buộc CSVN lui về bên kia vĩ tuyến 17, trả lại lãnh thổ và chế độ VNCH như ngày xưa trước năm 1975 chỉ là những suy tưởng ấu trĩ, nếu không muốn nói là thuộc loại “bất bình thường”, hoặc cũng có thể họ đang thi hành một nhiệm vụ đặc biệt, hầu nhiễu loạn nhân tâm, tiêu diệt niềm tin đấu tranh trong chính nghĩa của toàn dân, phá vỡ các nỗ lực đấu tranh đi tìm dân chủ tự do và nhân quyền cho quê hương. Chúng ta nên đề cao cảnh giác.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Trích nguồn tin từ:
http://www.lecho.be/actualit%C3%A9/belgique/Karel_De_Gucht_retrograde_en_classe_economique_au_Vietnam.7670100-589.art

http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/story/2008/06/080620_belgiuministervietplane.shtml

0 Responses to Quái Thai Của Thời Đại