"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

“Chìa Khoá Mở Cửa Thiên Đàng”

Posted by Lien Mang Viet San Monday, January 18, 2010


 - Phạm Thanh Phương (Úc Châu)-
 
Trong những ngày cuối năm âm lịch, người dân Việt Nam khắp nơi đang nhộn nhịp chuẩn bị đón một năm mới với những hy vọng mới đến với cuộc đời, mong rằng tất cả sẽ khá hơn, nhất là trong hoàn cảnh dân tộc Việt Nam đau khổ, đang ngụp lặn trong vũng bùn uất nhục, nhơ nhớp dưới chế độ CSVN. Trong bầu không khí nhộn nhịp ấy, một sự kiện đốn mạt, tang thương đã xẩy ra tại Giáo xứ Đồng Chiêm thuộc Huyện Mỹ Đức- Hà nội vào ngày 6-1-2010 vừa qua. Sự kiện xẩy ra thật bất ngờ, khi nửa đêm nhà nước CSVN điều động hơn 600 bộ đội, công an và chó săn đến bao vây giáo xứ, đập phá Thánh giá, xử dụng roi điện và hơi cay, gây thương tích cho một số giáo dân. Sự kiện thô bạo và mờ ám này đã chứng tỏ bản chất đốn mạt, gian ác của CSVN không thay đổi, dù có thiết lập bang giao với Toà thánh Vatican. Như vậy, khối Công giáo Việt Nam sẽ vẫn tiếp tục bị đàn áp, cướp bóc như những tôn giáo khác, một khi không chịu biến chất trở thành “Quốc doanh”, làm con rối phục vụ cho đảng và nhà nước CSVN.

Cũng trong ngày 6-1-2010 sau khi biến cố xảy ra, một thánh lễ đồng tế tại Đồng Chiêm đã được cử hành long trọng với một số Linh Mục từ Hànội về hiệp thông, cầu nguyện cho đức tin được vững vàng hơn trước những khổ nạn, uất nhục mà giáo dân Đồng Chiêm nói riêng và toàn dân tộc nói chung đang gánh chịu dưới thế lực tàn ác CSVN. Trong thánh lễ đồng tế, vị chủ tế Lm  Phạm minh Triệu đã nhắn gửi rất nhiều điều quan trọng đến nhà nước CSVN, giáo dân Đồng Chiêm và có thể nói rằng những lời nói ấy như một thông điệp, trải lòng đến tất cả người dân Việt Nam chúng ta trên toàn thế giới, những người còn quan tâm, tha thiết đến tiền đồ tổ quốc và dân tộc. 

Mở đấu bài giảng, Lm Triệu cho biết, người không lấy gì làm ngạc nhiên khi nhà nước CSVN có những hành vi thô bạo thất nhân tâm như vậy.Tuy nhiên,   
 “chỉ co điều ngạc nhiên là cái lưỡi của nhà nước này, mới lễ giáng sinh vừa qua vào toà giám mục, các nhà thờ, bắt tay, tăng hoa chúc mừng và rồi chưa đưọc hơn 10 ngày họ đã đến hạ tượng Thánh giá xuống. Đây coi như một sự sỉ nhục vào chính bản thân họ, chẳng khác nào hành động ngửa mặt lên trời nhỏ nước bọt, đó là một điều khó hiểu đối với chúnh ta”...
Về sự kiện này, thực ra cũng chẳng có gì gọi là khó hiểu, dư luận cho rằng, có lẽ vì người đã đặt niềm tin vào chuyến đi Vatican của Nguyễn Minh Triết , CSVN sẽ có một hoà hoãn, nhẹ nhàng hơn với Công giáo. Do đó, sự kiện xẩy ra đã gây cho người một chút ngạc nhiên, và cũng chính sự bấtchợt đó, người đã quên di ngôn của cố TT Nguyễn Văn Thiệu “Đừng tin những gì CS nói nà hãy nhìn kỹ những gì CS làm”, một chân lý bất khả di mà hầu như đại đa số người dân Việt đã thuộc nằm lòng, nhất là sau biến cố đau thương 30-4-1975.

Cũng trong bài giảng, Lm Triệu chia sẻ  
“Đối với người Công giáo, Thánh giá là chìa khóa mở cửa thiên đàng, là lá cờ chiến thắng, là con tầu vượt qua biển đỏ.... Hôm nay, Thánh giá bị đập, chẳng lẽ chúng ta sẽ không còn chià khoá mở cửa thiên đàng, không còn con tầu để vượt qua biển đỏ hay sao...?? ... Cây thánh giá bằng gỗ, bằng sắt, bằng Ciment đã bị hạ xuống, tất nhiên sẽ có hàng ngàn hàng triệu cây Thánh giá khác sẽ được dựng lên trong lòng mỗi cá nhân chúng ta, và chính chúng ta sẽ tạo được chià khóa mở cửa thiên đàng, sẽ tạo được con tầu đưa chúng ta vượt qua biển đỏ. Đó mới là điều chúng ta phải hướng tới...”. 
Nghe những lời giảng này, thiết nghĩ dù không phải là một tín đồ Công giáo, nhưng những người có tấm lòng quan tâm đến công cuộc đấu tranh chung, tất nhiên sẽ hiểu, “cây Thánh giá” trong lòng mỗi người chính là sự kiên trì đấu tranh chống lại sự dữ để vượt qua “biển đỏ” CSVN.  Chỉ có sự nhiệt tâm và kiên trì trong chính nghĩa mới có thể trở thành “chià khóa mở cửa thiên đàng, là con tầu đưa chúng ta vượt qua biển đỏ...”, một cái biển khổ ải, gian truân máu lửa, không chỉ có người Công giáo đang gánh chịu mà là toàn thể dân tộc Việt Nam. Do đó, “điều chúng ta phải hướng tới” là giữ vững niềm tin, kiên trì tiếp tục đấu tranh, quyết tâm đưa đến chiến thắng loài qủy dữ. Đó chính là “chià khoá mở cửa thiên đàng” cho dân tộc. 

Nói về thái độ hèn nhược, tay sai của CSVN, Lm Triệu nhắn nhủ
“Những con cái của Chúa ngày hôm nay, quanh năm lũ lụt chưa đủ khổ hay sao mà còn bị tàn phá tâm hồn nữa... Tại sao không đi ra biên giới phương bắc mà đòi hải đảo Hoàng Sa đang bị Trung cộng chiếm đóng, các ngư dân của chúng ta đang bị đánh đập cướp bóc thì sao không lo cho họ. Tại sao lại đi đàn áp tôn giáo, từ Thái Hà, Toà Khâm Sứ, giáo xứ Loan Lý, Tam Tòa,v,v... Không chỉ có Công giáo , còn chùa Bát Nhã nữa... Và hôm nay đến lượt giáo xứ  Đồng Chiêm chúng ta”.
Với những câu hỏi này của Lm Triệu, có lẽ chỉ có một câu trả lời chung  CS là thế, họ chỉ là một thứ quái thú, có phải con người đâu. Bản chất của CS là chỉ biết hiếp đáp dân, đối với ngoại bang thì khiếp nhược như một cón chó ghẻ. Để nói rõ hơn bản chất CSVN, Lm Hữu chia sẻ tiếp
“ Người Việt Nam chúng ta có câu, “Khôn ngoạn đối đáp người ngoài, gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”.... Trong khi đó thì luồn cúi với ngoại bang mà đi đàn áp chính đồng bào của chúng ta... Tại sao lại đưa những gánh nặng nề đau khổ đề trên những tâm hồn khao khát tự do, hoà bình với cuộc sống quanh năm lụt lội, thiên tai...”. 
Với một giọng xúc cảm, Lm Triệu nói tiếp 
“Chỉ có tà quyền mới làm những điều đó. Nếu là chính quyền thì không bao giờ làm những điều thất đức đó, và không bao giờ làm những điều lén lút trong bóng tối, chỉ có lực lượng của ma qủy, trộm cắp, phường cú vọ mới làm những cái chuyền mờ ám trong đêm tối mà thôi...  Như vậy những sự thăm viếng nồng thắm của đêm Giáng sinh có phải chăng là những bàn tay sắt bọc nhung?....”
Trước sự kiện  Đồng Chiêm, một số người cho rằng rồi cũng sẽ chẳng đi đến đâu, bùng lên rồi lại xẹp xuống như những sự kiện Toà Khâm Sứ, giáo xứ Thái Hà và một số nơi khác đã từng xẩy ra. Do đó, họ cũng không buồn quan tâm. Tuy nhiên, nếu nhìn xa hơn để thấy được con đường dài trước mặt phải đi và phải có hy vọng. Một câu hỏi được đặt ra ở đây, giả sử không có sự kiện đấu tranh của Toà Kâm Sứ , Thái Hà với thái độ cương quyết trong tinh thần “Uy vũ bất năng khuất” của Đức TGM Ngô Quang Kiệt thì thử hỏi khối Công giáo ngày nay có dám lên tiếng mạnh mẽ như Lm Nguyễn Trung Thành, Lm Nguyễn Văn Khải và giờ đây đến Lm Nguyễn Văn Hữu tại Đồng Chiêm với những lời tâm huyết và sự thật như vậy hay không?... Hơn nữa, có lẽ khó có ai có thể phủ nhận những sự kiện ấy cũng sẽ là những yếu tố dùng rèn luyện chiếc “chià khóa mở cửa thiên đàng”của dân tộc trong tương lai... 

Trong tình hình hiện tại, sự kiện Đồng Chiêm có lẽ rồi cũng phải “chìm xuồng” như dự đoán. Tuy nhiên, chắc chắn một điều là dư âm của tinh thần “Uy vũ bất năng khuất” ấy sẽ được kết tinh, đọng lại mãi mãi trong lòng người Công giáo nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung.... Bất cứ công cuộc đấu tranh nào cũng vậy, phải có những khởi điểm khó khăn, với những con đường chông gai máu lửa và đôi khi phải hy sinh ngay cả mạng sống. Do đó, nếu đòi hỏi thấy được ngay kết quả là một điều không tưởng, hay nói đúng hơn là thiếu viễn kiến trong đấu tranh. Hơn nữa, họ đã quên rằng dân Việt nam đang phải đấu tranh với một tập đoàn dã man tàn bạo như CSVN. 

Người Việt Nam có  câu “Góp gió thành bão”, những ngọn gió uất nhục, đau khổ đang thổi về từ bốn phương, tám hướng. Từ các cá nhân, tập thể đang nổ lực trong đấu tranh trong niềm tin của dân tộc, bao nhiêu người đã bị cầm tù, hành hạ như Lm Nguyễn Văn Lý, bao nhiêu người đa hy sinh, vinh viễn ra đi trong bóng tối... Chẳng lẽ tất cả đều vô ích hay sao.... Đối với một cái nhìn hời hợt, có thể chỉ thấy đây là những cơn gió nhẹ, tưởng chừng như lướt qua, rồi tan biến nơi cuối trời quên lãng. Nhưng ai có thể biết được những cơn gío ấy đang đi tìm điểm đồng quy, sẽ đồng quy ở đâu và vào lúc nào để trở thành cơn bão lớn cuốn trôi tất cả những đau thương, uất nhục của tổ quốc và dân tộc, cuốn trôi bè lũ tàn bạo, hèn nhược CSVN đưa vào hố sâu của lịch sử, xây dựng lại một nước Việt Nam thanh bình, hoan lạc...

Nhìn vào cục diện  đấu tranh hiện nay,  có lẽ không một ai có  thể phủ nhận công cuộc đấu tranh chung của toàn dân suốt hơn 30 năm qua đã đi từng bước rất chậm, chậm đến nỗi nhiều khi tưởng chừng như đang “dậm chân tại chỗ” . Sự trì trệ chậm chạp này đưa đến từ nhiều nguyên nhân, trong đó sự tuyên truyền và kìm kẹp bằng bạo lực đã làm cho sức đề kháng của dân tộc bị liệt hay bị chai đá trong sợ hãi. Như vậy, phải chăng những con người can đảm, chấp nhận thương đau để nói lên những điều trung thực trong hiện tại, hay những cuộc phản kháng và những lời nói của Đức TGM Ngô Quang Kiệt hay bài giảng của Dòng Chúa Cứu Thế mà CSVN đã lên án; Bài giảng của Giám mục Giuse Nguyễn Chí Linh trong đêm khai mạc lễ Năm Thánh tại Hà nội và đến nay với bài giảng của Lm Chánh xứ Đồng Chiêm Phạm minh Triệu đều là những liều thuốc hồi sinh, dùng phục hồi sức đề kháng của dân tộc trong tinh thần truyền thống “Uy vũ bất năng khuất” của lịch sử Việt Nam hay không...? Có lẽ trong chúng ta ai cũng có câu trả lời chính xác.Tóm lại, trong công cuộc  đấu tranh với một thế lực hèn hạ, tàn bạo, dã  man CSVN, ngoài công việc cảnh giác với những đám tay sai ”Ăn cơm Quốc Gia thờ ma CS” đang len lỏi tuyên truyền quấy phá. Điều quan trọng nhất là làm sao phục hồi được sức mạnh của dân tộc mà một số sự kiện chứng tỏ đang tiến hành, Như vậy, bài giảng của Lm Phạm minh Triệu chính là một thực thể qúy hiếm mà hầu như đa số những ngưới đang sống trong an bình, no ấm chưa phát huy được. Sau cùng, mong rằng hình ảnh và bài giảng của Lm Phạm minh Triệu sẽ như một tia sáng chiếu rọi đến khắp nơi trên thế giới, để tất cả mọi người dân Việt có thể bắt tay nhau kiến tạo được “Chìa khóa mở cửa thiên đàng” cho dân tộc hoặc tạo dựng được chiếc tầu đưa dân Việt Nam vượt qua biển đỏ CSVN.



Phạm Thanh Phương (Úc Châu) 
Tài liệu Đính Kèm:






Bài Giảng Lm Phạm minh Triệu 


0 Responses to “Chìa Khoá Mở Cửa Thiên Đàng”