"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Một Sự Kiện Buồn...

Posted by Lien Mang Viet San Thursday, October 11, 2007

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Hôm Chủ Nhật tuần vừa qua, Tổ Chức Phục Hưng VN đã tổ chức một cuộc hội luận trên diễn đàn Paltal với tiêu đề “Nguyễn Minh Triết vs Trần Quốc Bảo và Điều 4 Hiến Pháp”. Với sự quảng cáo nẩy lửa trên báo chí và Internet, đã kích động được sự tò mò của một số người và cũng làm cho rất nhiều người cảm thấy thất vọng chán nản với một tổ chức “đấu tranh” có thể gọi là “tầm cỡ” tại hải ngoại trong nhiều năm qua, nay tự nhiên đột biến, đòi công khai đối thoại với CS.

Qua sự kiện này đa số thắc mắc, không biết Nguyễn Minh Triết xin đối thoại với ông Trần Quốc Bảo, hay ông Trần Quốc bảo xin đối thoại với Nguyễn Minh Triết? Tuy nhiên, dù với lý do gì chăng nữa ông Trần Quốc Bảo đăng đàn kêu gọi đồng hương đối thoại hay đối chất với CSVN là một điều trái ngược với lập trường, quan điểm của đại đa số người Việt Tỵ nạn CS tại hải ngoại. Vì vậy, đa số có cảm giác đây như là một hiện tượng hỏa mù “khép lại quá khứ, xoá bỏ hận thù” trong chiến dịch “nối vòng tay lớn”, hầu triệt tiêu ngọn lửa đấu tranh trong cũng như ngoài nước và biến cộng đồng người Việt Tỵ Nạn CS hải ngoại trở thành thần dân của chế độ phi nhân CSVN.

Đường tranh đấu còn nhiêu khê trắc trở
Bởi một loài Cộng Phỉ quá gian manh
Tung hoả mù, nhiễu loạn cuộc đấu tranh
Nay đối chất, mai bắt tay hoà giải


Theo dõi sự kiện, được biết ông Trần Quốc Bảo đã viết một Email như một lời thỉnh cầu, để được phép đối thoại hai chiều với Chủ Tịch nhà nước CSVN Nguyễn Minh Triết, nhưng CS đã không thèm hồi đáp. Tuy vậy, ông Bảo vẫn tiếp tục mở diễn đàn biến cuộc đối thoại trở thành một buổi thuyết giảng về ý nghĩa và chức năng của điều 4 trong bản hiến pháp CSVN năm 1992. Đồng thời kêu gọi sự ý thức của CSVN hãy bỏ điều 4 để cùng ngồi lại, đi tìm sinh lộ cho dân tộc.

Điều đáng nói ở đây là ai cần đối thoại với ai, và đối thoại để làm gì? Trước vấn đề này đại đa số cho rằng, nếu CSVN có ý giác ngộ cởi mở thì đối tượng cần thiết và thực tiễn nhất là 84 triệu dân trong nuớc nói chung và những nhà đấu tranh tôn giáo, đấu tranh dân chủ đang bị quản thúc hay cầm tù như LM Nguyễn Văn Lý, HT Quảng Độ, Bs Nguyễn Đan Quế, Bs Phạm Hồng Sơn..v..v nói riêng. Chính những đối tượng này mới là một thực thể mà đảng và nhà nước CSVN cần phải đối thoại với họ một cách nghiêm chỉnh và chân thành, vì họ là những nạn nhân trực tiếp của chế độ phi nhân CSVN trong hiện tại. CSVN phải có nhiệm vụ đối thoại và lắng nghe tiếng nói trung thực của người dân, hầu có thể nhận biết được thế nào là lẽ phải, đâu là chân lý, để thăng tiến dân sinh và phát triển đất nước. Riêng đối với cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại tuy cũng là nạn nhân trực tiếp của CS của một thời quá khứ, nhưng hiện tại họ đang là một thế lực tượng trưng cho chính nghĩa quốc gia, đối nghịch với CSVN trong cuộc đấu tranh đòi tự do, dân chủ và nhân quyền cho quê hương, nó tựa như hình ảnh của thiên thần và bầy ác quỷ. Vì thế, cộng đồng người Việt tỵ nạn không bao giờ chấp nhận bắt tay đối thoại với tập đoàn CSVN trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Trải qua hơn ba mươi năm CS cưỡng chiếm miền Nam, đất nước được gọi là thống nhất, nhưng thực sự người dân VN chưa từng có được một giây phút thảnh thơi tự do, tự tại. Mà ngược lại chỉ thấy toàn những đau khổ, băng hoại mỗi ngày một chồng chất, do tập đoàn khát máu đốn hèn bán nước hại dân CSVN tạo ra, toàn bộ đất nước đã trở thành một nhà tù vĩ đại không cửa sổ. Từ đó, đại đa số người Việt Tỵ Nạn CS tại hải ngoại đã có một quan điểm, lập trường vững chắc là không bao giờ chấp nhận CSVN là một thực thể hợp hiến, hợp pháp dưới bất cứ hình thức nào, mà chỉ coi đó là một tập đoàn khát máu cướp của, giết người. Vậy thử hỏi làm sao có thể ngồi lại đối thoại hay đối chất với bọn giặc cướp này như lời kêu gọi của ông Trần Quốc Bảo.

Tất cả những nỗ lực tranh đấu từ hơn ba mươi năm qua của cộng đồng người Việt tỵ nạn CS, không phải là để đi tìm một sự đối thoại hay đối chất với bọn CSVN, hầu có thể xin xỏ điều này hay điều nọ. Mà ngược lại, tất cả chỉ có một mục đích duy nhất là yểm trợ và nối kết với người dân trong nước, vực dậy sức mạnh của dân tộc, dùng làm vũ khí tẩy trừ chế độ khát máu, hôi tanh ấy ra khỏi quê hương, lấy lại sự yên vui hạnh phúc cho dân tộc.

Qua sự kiện này đại đa số cho rằng, dù vô tình hay cố ý Tổ Chức Phục Hưng VN đã đi ngược với cương lĩnh của họ và ông Trần Quốc Bảo đang làm công việc trái khoáy, gây nhiễu loạn nhân tâm, đánh lạc hướng đấu tranh chung của toàn dân, qua một thỏa hiệp nào đó trong nghị quyết 36 mà CSVN đang nỗ lực phát triển, thi hành.

Trên triền sóng đấu tranh giành dân chủ
Cần quang minh chính đại, tránh lập lờ
Chuyện Sơn Hà, Xã Tắc, chớ nằm mơ
Cần thực tế, đánh tan loài yêu đạo


Tóm lại, theo sự kiện nêu trên, có hai điểm không thể chấp nhận mà Tổ Chức Phục Hưng VN đã thực hiện. Thứ nhất, chỉ gởi một Email không nhận được trả lời mà đám tuyên bố mời gọi, đăng đàn đối thoại với tên trùm CS Nguyễn Minh Triết là một hành xử thiếu lương thiện đối với một tổ chức được mệnh danh là đấu tranh trong cộng đồng người Việt Tỵ Nạn CS. Thứ hai, dù cố ý hay vô tình, sự kiện kêu gọi cộng đồng người Việt Tỵ Nạn ngồi lại đối thoại với CSVN là một hành động nhiễu loạn nhân tâm, sỉ nhục chính nghĩa đấu tranh mà toàn dân đã và đang đeo đuổi từ hơn ba mươi năm qua. Sau cùng cũng mong cộng đồng người Việt hải ngoại nên sớm có thái độ trước việc làm sai trái này của Tổ Chức Phục Hưng và ông Trần Quốc Bảo, hầu có thể giữ vững tay chèo cho con thuyền chính nghĩa đi đúng hướng, về đúng bờ như toàn dân đang mong đợi.

Mâm Bánh Vẽ
(Chủ tịch nước CSVN Nguyễn Minh Triết tuyên bố “Bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát” và đã được nhiều bậc “trí giả” đồng thuận nhi nhô tung hô là CS can đảm, giác ngộ để cùng đi tìm “sinh lộ” cho dân tộc)

Buồn biết mấy cuộc đời đầy bách vẽ
Biết bao người nhấp nhổm cố giành nhau
Mặc thế nhân, quằn quại chốn bể dâu
Vẫn tơ tưởng, mơ màng, mâm bánh vẽ

Nhìn cuộc thế , tựa cung đàn lướt nhẹ
Ẩn bên trong, đầy máu lửa hận thù
Niềm tin gầy, vàng vọt, lá mùa thu
Trong khốn khổ, oan khiên, tìm định hướng

Tình tha nhân có còn trong tâm tưởng
Hay dập vùi, vòng thế sự bon chen
Nét hân hoan , nơi não trạng ươn hèn
Tạo nước đục, thả câu tìm mối lợi

Đời nham nhở, bỗng nhiên nhiều con rối
Múa lăng nhăng trong trận thế hỏa mù
Ánh lập lòe, kẻ cướp tưởng nhà tu
Trong loạn sắc, buôn niềm tin đồng loại

Đã lâu lắm, Quê Hương mầu nhợt tái
Dân nhọc nhằn, mò mẫm bước chân đi
Bao máu xương, đánh đổi được những gì
Nhìn kỹ lại chỉ là mâm bánh vẽ

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Một Sự Kiện Buồn...