"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Đuốc Olympic Qua VN

Posted by Lien Mang Viet San Sunday, May 11, 2008

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Sau nhiều ngày sôi động, ngọn đuốc Olympic đã về đến nơi một cách thểu não vất vả trong nhục nhã. Điều mà tất cả những người Việt Nam quan tâm, mong muốn, kêu gọi cũng đã không xẩy ra, để ngọn đuốc đến và đi khỏi Việt Nam một cách rất bình yên, nếu không muốn nói là tốt đẹp, ít nhất trên hình thức. Nhìn lại trong suốt chặng đường rước đuốc quanh thế giới, đã được Trung Cộng đánh giá hoàn hảo và tốt đẹp nhất là tại Bắc Hàn và đứng thứ nhì là CSVN. Chí vì thế nên nhà nước Trung Cộng đã lên tiếng tặng huy chương vàng cho Bắc hàn, vì nơi đây đã huy động được rất nhiều dân bản xứ ra đường nhẩy múa chúc mừng một cách nồng hậu, nhưng đáng tiếc CSVN lại chỉ được huy chương đồng, mặc dù bè lũ lãnh đạo CSVN cũng đã nỗ lực vất vả trong nhiều ngày, mong làm vừa lòng quan thầy.

Cũng trong sự kiện ngọn đuốc Olymlic nói riêng tại Việt Nam, chiều ngày 29-4-2008 ngọn đuốc đã dến thành phố Saigon và được rước trên một đoạn đưởng khoảng 10Km. Tuy nhiên, một hình ảnh điếm nhục đập vào mắt mọi người là một rừng cờ xí của Trung Cộng, với những tiếng la hét, hát hò, nhảy múa mừng ngọn đuốc với ngôn ngữ của họ. Ngược lại đối với người dân VN thì hầu như rất bàng quang trong sự kiện này, ngoại trừ một số người hiếu kỳ đi xem. Tuy vậy những người hiếu kỳ cũng không được phép gần ngọn đuốc, và dù có được phép, họ cũng không thể nào vượt qua được rừng người và cờ xí của Trung Cộng, huống chi còn cả đống đám công an bầy tôi đang bao quanh.

Theo nhiều nguồn tin cho biết cảnh ruốc đuốc tại Saigon đêm 29- 4 vừa qua rất náo nhiệt bởi trông chẳng khác nào một thành phố của Trung Cộng, trong cái náo nhiệt đó người ta cũng không thấy lá cờ máu CSVN nhảy múa, sự kiện này cũng cho thấy l ng dân đã qúa chán ngán cái cảnh tay sai của bè lũ lãnh đạo CSVN. Hơn nữa. có lẽ không được phép quan thầy, nên những lá cớ máu CSVN chỉ được treo một cách rất khiêm nhường, lác đác trên những trụ đèn quanh khu vực rước đuốc, trông nó tựa như những tấm phướn trang trí trong một ngày hội.

Dòng thanh sử, biết bao đời hùng liệt
Nay ngoại bang tự tác, tựa không người
Niềm đau nào hơn thế được, trời ơi !
Lũ nghiệt súc, tạo thương đau điếm nhục

Trở lại tình hình sinh hoạt chính trị trước khi ngọn đuốc Olympic đến VN, nhiều nguồn tin cho biết đã có rất nhiều tổ chức đấu tranh và một số Bloggers kêu gọi một cuộc xuống đường phản kháng quy mô, nhưng kết quả sau cùng thì tất cả trôi qua một cách êm ái trong không khí ngột ngạt đầy khủng bố với hệ thống an ninh hoạt động rất ráo riết của CSVN. Vì vậy không có một cuộc biểu tình phản đối hay tẩy chay nào được thực hiện, ngoài con số vài trăm ngưới hiếu kỳ đứng lảng vảng từ xa nhìn lại.

Về phần nhà nước, CSVN đã cố gắng vận dụng mọi khả năng, tận dụng cả những thủ đoạn tồi tệ nhất để hoàn thành trách nhiệm đối với quan thầy. Do đó trước khi ngọn đuốc đến VN, cũng đã có một vài người bị tình nghi có khả năng xách động quần chúng và cũng đã được công an CSVN chiếu cố tận tình bằng nhiều hình thức khác nhau. Ngay các cơ quan truyền thông cũng được chỉ thị loan tin rất hạn chế, sợ rằng có những biến động bất ngờ có thể xẩy ra làm cho chức năng Thái Thú của nhà nước CSVN không hoàn tất một cách mỹ mãn như mong muốn.

Tuy trải qua nhiều vất vả và nhục nhã, nhưng đến nay người ta lại thấy nhà nước CSVN bắt đầu rêu rao về thành quả và hãnh diện được nhận cái huy chương đồng từ quan thầy Trung Cộng trao tặng.

Trước sự kiện này đại đa số nhận định, sự hãnh diện của CSVN là đã trói não, bịt miệng dân một cách hữu hiệu để hoàn thành nhiệm vụ của những tên tái thú trung thành. Nói dúng hơn bọn lãnh đạo CSVN chỉ là những con chó ngoan dưới chân ông chủ Trung Cộng mà thôi. Tuy biết vậy nhưng vẫn có người thắc mắc, nếu là một con chó ngoan tại sao lại chỉ được mỗi cái huy chương đồng? Như vậy ông chủ Trung Cộng có bất công lắm không? Thực sự mà nói, nếu nhìn vào hình thức thì không ai có thể phủ nhận Bắc Hàn tổ chức xôm tụ hơn, họ đã huy dộng được dân địa phương ra đường nhẩy múa chúc mừng ngọn đuốc. Trong khi CSVN tuy đã dành ưu tiên cho kiều dân Trung Cộng tung hoành tại Saigon như trên đất của họ, nhưng lại không vận động được người dân ra đường nhẩy múa chúc mừng như Bắc Hàn, thái độ của đại đa số người dân VN rất dửng dưng, coi như không có gì đặc biệt xảy ra, ngoại trừ một con số hiếu kỳ quá nhỏ không đáng kể. Hơn nữa những người hiếu kỳ ấy cũng chẳng thấy họ cầm lá cờ máu CSVN trên tay thì làm sao phân biệt đâu là Việt, đâu là Tàu. Chính vì vậy, ông chủ Trung Công không cảm thấy hài lòng, nên chỉ ban bố cho cái huy chương đồng cũng là quý lắm rồi, làm sao dám đòi hỏi hơn.

Tuy nhiên, điều đáng nói là ông chủ Trung Cộng chỉ chuộng cái bề ngoài mà quên đi cái tâm ý khuyển mã mà CSVN đã nỗ lực cống hiến. Nếu đem so sánh, người ta có thể thấy, Bắc Hàn không bị Trung Cộng khống chế, chỉ bày tỏ tình nghĩa trên bang giao XHCN với nhau mà đã xộm tụ như vậy. Ngược lại CSVN là một loại tay sai đắc lực, đã hy sinh cả quốc thể, ngay cả dất biển của cha ông còn đem dâng, ấy thế mà chỉ nhận được cái cái huy chương đồng thì kể ra cũng đau khổ lắm chứ. Nhưng nỗi đau này biết tỏ cùng ai, bản chất hèn thì phải chịu, nói ra quan thầy lại giận thêm thì còn tệ hơn nữa.

Cũng trong sự kiện này, Nhiều người cho rằng dây là một dịp hiếm quý, nhưng dân mình nhát quá, không dám đứng lên bày tỏ thái độ, không dám biểu tình phản đối, v,v.. Với cái lối nhận định “cỡi ngựa xem hoa” này, có lẽ chỉ để cho vui miệng. Không biết vô tình hay cố ý, họ đã quên rằng người dân đã ý thức không tham gia nhẩy múa mừng rỡ là quý lắm rồi, còn chê bai chỗ nào nữa. Trong cái lẽ thương tình, người dân được ví như một bãi cát rời, họ rất cần chất xúc tác để có thể trở thành những tảng đá kiên cố xây thành, đắp lũy. Tuy nhiên, khi nhìn lại thì chất xúc tác đã có chưa, nếu có thì đã đủ chưa? Chất xúc tác ấy chính là tâm huyết và sự kiên cường của giới trí iả, sĩ phu trong từng giai đoạn lịch sử.

Nhìn vào cục diện hôm nay, công cuộc đấu tranh sẽ khó có được kết quả như toàn dân mong đợi nếu chưa khai dụng và phát huy dực tiềm lực trong lòng dân tôc, cho dù có vận động được khắp năm châu, bốn biển lên tiếng ủng hộ.

Ngày xưa cụ Nguyễn Trãi đã nói “Dân là nước, chế độ là thuyền, nước có thể đưa thuyền và cũng có thể lật thuyền”... Tuy vậy cái quan trọng là làm sao cho sức nước chuyển động để tạo được ba đào, nếu không dòng nước sẽ cứ tiếp tục lững lờ đưa con thuyền thối nát tàn bạo CSVN xuôi chèo, mát mái và đất nước vẫn mỗi ngày thêm tồi tệ.

Này trí giả, sĩ phu còn không nhỉ
Đem chính tâm kết hợp với nhân hiền
Tạo sức hùng, tiêu diệt lũ đảo điên
Cờ lộng gió, ngày quê hương quang phục

Tóm lại, sự kiện CSVN hồ hởi, phấn khởi cho dânTrung Cộng nhảy múa trên đất Việt như nhà của họ là một điều nhục quốc thể và cũng là dấu hiệu của nguy cơ VN sẽ trở thành một Tây Tạng thứ hai đối với Trung cộng. Như vậy, muốn tránh được những điều nhục nhã này xẩy ra với quê hương, chỉ có một cách duy nhất là CSVN phải biến mất trên trái đất này, và từ đó người dân VN mới có cơ hội cùng nhau tái tạo những gì đã mất do bàn tay CSVN phá hoại và lấy lại danh dự Tổ quốc trên bầu trời thế giới. Nói như thế có nghĩa các bậc trí giả, sĩ phu của thời đại phải thực sự dấn thân trong chính tâm, từ đó sức mạnh dân tộc tất nhiên sẽ trổi dậy, tiễn đưa bè lũ CSVN đi vào hố sâu của lịch sử.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Đuốc Olympic Qua VN