"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Cô TIM & Từ Thiện

Posted by Lien Mang Viet San Friday, November 14, 2008

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Trong mấy ngày gần đây, một người trẻ Tây phương với cái tên Việt Nam là Cô TIM, người đã từng làm công việc từ thiện “âm thầm” tại Việt Nam trong nhiều năm, nay chính thức xuất hiện tại hải ngoại, kêu gọi, vận động cộng đồng người Việt tị nạn ủng hộ, tiếp tay cùng cô trong việc giúp một số trẻ em mồ côi, tật nguyền tại Việt Nam. Trong sự kiện này, không hiểu vì cố ý hay vô tình, hành xử của cô TIM đã tạo ra cho dư luận một làn sóng tranh cãi rất xôn xao, để đi đến một số bất hoà, phân hóa ngay trong những người cùng quan điểm lập trường, đang chung sức đấu tranh tìm đường giải thoát quê hương ra khỏi sự đói rách, lạc hậu, khốn khổ dưới ách thống trị tàn bạo, dã man của CSVN.

Thể theo lời vận động của cô TIM, vào ngày 25-10-2008, Cộng Đồng người Việt tỵ nạn tại Fernando Valley, California đã tổ chức một buổi gây qũy từ thiện, giúp cô TIM có thêm kinh phí, hầu có thể duy trì công việc từ thiện của cô một cách tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, theo tin nhận được từ Cali, trong khi mọi người nghiêm chỉnh làm lễ chào Quốc Kỳ, thì cô TIM đã giận dữ bỏ đi ra ngoài. Sau khi nghi thức chào cờ hoàn tất, cô trở lại và tuyên bố:
“ Trong các chương trình có tôi đến hiện diện, tôi không muốn không muôn quý vị treo cờ và chào cờ, vì việc làm của tôi là việc làm từ thiện, tôi chủ trương phi chính trị. Trong các buổi sinh hoạt trong nước và ngay tại Trung Tâm Chấp Cánh, tôi đều không treo bất cứ lá cờ nào”
. Qua hành xử và câu nói này của cô TIM, có lẽ không ai có thể phủ nhận đây là một thái độ hỗn xược vô văn hoá dù dựa trên nên tảng Đông phương hay Tây phương. Cũng vì thế đa số nhận định, nhìn vào ngôn ngữ và hành xử của cô TIM, không ai có thể ngờ được lại xẩy ra nơi một người có đầy “lòng từ tâm” , đã từng bương trải gây qũy nhiều nơi. Có chăng nó chỉ có thể thấy được ở những con người CS, hay đã bị nhiễm trùng CS, trong mục đích tạo một tiền lệ, mong hủy bỏ sự hiện diện lá cờ Vàng thân yêu của người Việt tỵ nạn CS như chiêu bài “Vượt thử thách, xóa ngăn cách”, nối kết, hoà hợp trước đây đã từng xẩy ra. Hơn nữa trong Nghi quyết 36 của CSVN đã ghi rõ:
“Đổi mới và đa dạng hóa các phương thức vận động, các hình thức tập hợp với mục đích đoàn kết người Việt Nam ở nước ngoài quan tâm giúp đỡ (từ thiện) hướng về Tổ quốc. Nhất là của thế hệ trẻ trên cơ sở tự nguyện, phù hợp với pháp luật và phong tục tập quán nước sở tại”
. Như vậy, hành xử và lời tuyên bố của cô TIM là một sự sắp đặt trước, hay ngẫu nhiên trùng hợp, có lẽ trong mỗi người trong chúng ta tự sẽ tìm thấy câu trả lời.

Cũng theo cô TIM cho biết, hiện nay cô đang gặp rất nhiều khó khăn trong tài chính và áp lực từ phía CSVN, hơn nữa cô tuyên bố việc làm của cô “phi chính trị”, bởi thế cô đã mạnh dạn xác định:
“Trong các buổi sinh hoạt trong nước và ngay tại Trung Tâm Chấp Cánh , tôi đều không treo bất cứ lá cờ nào”
. Tuy nhiên rất may, chúng tôi đã hân hạnh được xem một số Video Chip nói về hoạt động của cô trong nước do “Hãng Phim Truyền Hình Thành Phố HCM” thực hiện, trong đó tất cả các sinh hoạt của cô đều không bao giờ thiếu lá cờ máu CSVN và đôi khi còn có cả cờ cuả một vài quốc gia khác. Ngoài ra, cũng theo đoạn phim cho biết, nhà nước CSVN cũng rất ư ái, nhiều lần tuyên dương “công đức” của cô, và hệ thống truyền thông trong nước cũng đã quảng bá hoạt động và con người của cô đến quảng đại quân chúng một cách rất “tích cực”. Vì thế hiện nay cô TIM được coi như là một “ngôi sao sáng” của tình người mà cả nước đều biết. Cũng theo một số người trong nước cho biết, những sinh hoạt của cô TIM cũng đã từng được nhà nước CSVN ca tụng trên đài truyền hình thành phố Saigon nhiều lần trước đây. Vì vậy, cô TIM là một hình ảnh rất thân thương và phổ quát tại Việt Nam hiện nay.

Một câu hỏi được đặt ra ở đây, là tại sao một người có lòng “từ tâm” như cô TIM, lại phải nói dối và cô TIM đã có ý đồ gì bên trong cái vỏ bọc “từ thiện” này? Bởi lẽ ai cũng biết, sự nói dối chỉ xẩy ra khi người ta cần che đậy một sự thật nào đó không trong sáng, hầu đánh lừa người khác trong một mục đích nào đó không thể nói ra.

Trở về thái độ trịch thượng và hỗn xược cuả cô TIM, một số người ngụy biện cho rằng cô Tim không phải là một người Việt nam, do đó cô không hiểu giá trị lá cờ Vàng đối với người Việt tỵ nạn như thế nào, và cô cũng không hiểu thế nào là “Đáo giang tùy khúc, nhập gia tùy tục” của văn hoá Việt Nam, vì thế mới xẩy ra sự việc đang tiếc này. Tuy nhiên, những người này đã quên hay giả vờ quên rằng, điều xã giao căn bản này không có sự khác biệt giữa hai nền văn hóa Đông và Tây. Do đó, trong văn hóa Tây phương cũng đã có một câu tương tự "When in Rome, do as the Romans do". Hơn nữa, một người đã từng hoạt động nhiều năm tại Việt Nam, tất nhiên phải hiểu tại sao có cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại, từ đó cũng sẽ hiểu rõ sự quan trọng lá cờ Vàng đối với họ như thế nào. Như vậy hành xử của cô Tim mang ý nghĩa gì, và cô là ai ? Có lẽ trong thâm tâm mỗi người đều có câu trả lời chính đáng. Một điều đáng trách và đáng buồn hơn nữa, là một số người mang danh tỵ nạn CS, cũng đã từng trải qua những khốn khổ “thập tử, nhất sinh”, nhưng vẫn cố gắng che khuất lương tri, để ủng hộ hành động xấc xược, gian dối của cô TIM mới là một sự kiện ngược đời, trái khoáy. Không hiểu họ là ai, có phải tỵ nạn CS thật hay không?

Trở về vấn đề từ thiện, thực ra từ thiện là hai chữ thân thương và rất cao qúy, nó thể hiện tình yêu nhân bản trong xã hội. Tuy nhiên, hiện nay nó lại trở thành một vấn đề tế nhị, nhạy cảm và mang tính phức tạp trong cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại, đôi khi trở thành một nguyên do gây ra sự phân hóa trầm trọng, chỉ vì những thủ đoạn lưu manh của CSVN và đám tay sai.

Trong trường hợp, nếu hai chữ từ thiện được đặt ra trước một thiên tai hay một cảnh khốn cùng nào đó của một cá nhân hay tập thể trong một hoàn cảnh bình thường, thì chắc chắn sẽ được nhiệt liệt ủng hộ và thăng hoa. Ngược lại, một khi hai chữ từ thiện đã bị những cá nhân hay tập đoàn nào đó lợi dụng kinh tế hóa hay chính trị hoá, thì nó lại trở thành một điều úy kỵ như đã và đang xẩy ra với những người còn ý thức, trăn trở với hoàn cảnh đất nước dưới chế độ tàn bạo, phi nhân CSVN.
Không cần dẫn chứng dài dòng có lẽ ai cũng biết, hàng năm biết bao nhiêu viện trợ nhân đạo từ khắp trên thế giới đã đổ vào Việt Nam, nhưng tất cả chỉ để đong đầy cho cái túi tham không đáy của tầng lớp đảng viên đảng CSVN từ trên xuống dưới, còn lại người dân vẫn phải chịu đói rách bần cùng. Nếu chịu khó suy nghĩ để nhìn vào thực tế, có lẽ khó ai có thể phủ nhận trong chế độ CSVN, lúc nào họ cũng muốn “nuôi dưỡng” sự đói rách bần cùng của người dân, dùng làm mồi câu lòng từ tâm của thế giới nói chung và cộng đồng người Việt tỵ nạn nói riêng. Do đó, chúng ta không lấy làm ngạc nhiên khi Hoà Thượng Quảng Độ đi cứu trợ thiên tai miền Tây hay một số tổ chức giúp đỡ Thương Phế Binh VNCH đã bị khó đễ ngăn cấm. Trong khi đó những nhân vật làm “từ thiện” như Đỗ Vẫn Trọn, Huỳnh Tiểu Hương thì lại được tuyên dương rầm rộ, và họ là ai, giờ này chúng ta đã biết rõ.

Nói về nhân vật cô Tim một cách khách quan, thì rất có thể công việc của cô hoàn toàn xuất phát từ lòng nhân đạo của một con người. Nhưng dù muốn hay không cô cũng đã và đang bị CSVN lợi dụng để tạo một nhịp cầu cho cái gọi là nghị quyết 36. Vì vậy cô mới có thể thực hiện “công tác từ thiện” một cách “thuận buồm, xuôi gió” trong suốt một thời gian dài từ năm 1992 đến nay. Đây là một trường hợp không thể xẩy ra cho những người bình thường kể cả những tổ chức Tôn giáo.

Ngạn ngữ có câu “Nhân sinh phi thảo mộc, bất khả bất tri tình”, hơn nữa là một người Việt Nam, không ai có thể làm ngơ trước những đau khổ đầy máu và nước mắt của đồng bào mình. Tuy nhiên, chữ tình ấy phải dùng đúng chỗ để có thể trở thành những viên thuốc hồi sinh cho một cơ thể èo uột suy nhược, nếu không nó sẽ trở thành viên thuốc độc, dùng kéo dài thêm thời gian đau đớn quằn quại. Vì vậy, khi xử dụng chữ tình cũng cần nên suy xét sao cho thích hợp, dúng nơi và đúng ý nghĩa của nó mới là điều đáng quan tâm.

Cũng trong vấn đề từ thiện tại Việt Nam, theo thống kê của các cơ quan nghiên cứu thế giới thì hiện thời tại Việt Nam có khoảng hai mươi triệu trẻ em đang sống trong cảnh lầm than, khốn cùng. Trong đó có chừng hai triệu em thiếu ăn, bị căn mắc phải că n bệnh suy dinh dưỡng, đang chờ chết dần mòn theo thời gian. Số còn lại thất học phải sống bương trải nơi những đống rác trên khắp nẻo đường đất nước, chứ không phải chỉ có vài trăn em mồ côi, tật nguyền trong “căn nhà may mắn” của cô TIM. Như vậy, làm sao để có thể tái tạo cho các em bé Việt Nam trên khắp nẻo đường đất nước được những nụ cười tròn trịa, hồn nhiên của tuổi thơ như tất cả các trẻ em khác trên thế giới mới là điều trăn trở, quan tâm và nỗ lực của những người Việt tỵ nạn CS chân chính trong suốt hơn ba mươi năm qua.

Người ta thường nói, muốn chữa lành một kẻ bị bứu độc ung thư, để tìm lại một đời sống khỏe mạnh an vui, không phải chỉ dùng chút dầu cù là thoa sơ bên ngoài là yên tâm, mà cần phải làm sao cắt bỏ nó ra ngoài cơ thể. Đất nước Việt Nam đang bị cái bứu ung thư CSVN hoành hành. Do đó, thiết nghĩ chỉ khi nào CSVN biến mất trên quê hương, lúc đó không những các em lấy lại được nụ cười hồn nhiên thực sự của tuổi thơ, mà toàn dân Việt Nam cũng sẽ hưởng được trọn vẹn những mùa xuân thực sự mà họ đã bị tước đoạt từ khi CSVN xuất hiện trên đất nước. Đây mới chính là cộng việc từ thiện đúng nghĩa nhất mà cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại cần miệt mài rong ruổi.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

*- Đoạn phim tài liệu sinh hoạt của cô TIM trong nước, do “Hãng Phim Truyền Hình Thành Phố HCM” thực hiện: http://au.youtube.com/watch?v=NinqRnWtkjA

1 Responses to Cô TIM & Từ Thiện

  1. Anonymous Says:
  2. Thứ nhứt là ông đã choi trò đánh tráo khái niệm, khi