"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Dân Chủ-Nhân Quyền Đã Lỗi Thời ???:

Posted by Lien Mang Viet San Sunday, November 02, 2008

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)


Theo RFA đưa tin, Ngày 26-10-2008 vừa qua, một câu chuyện khôi hài tượng trưng “Đỉnh cao trí tuệ” của CSVN vừa xuất hiện trên ”Tạp chí điện tử Cộng Sản” một bài nhận định với nhan đề "Dân chủ, nhân quyền - chiêu bài đã lỗi thời của các thế lực thù địch với cách mạng VN", do Nguyễn Duy Qúy, một nhân vật có thể nói là rất “trí tuệ” thuộc “Viện Khoa Học Xã Hội CSVN” khổ công biên soạn. Không cần phải đọc hết bài báo, chỉ cần trích dẫn vài câu, cũng đủ cho độc giả bốn phương có một đề tài ra vào đàm tiếu và trăn trở cho một mảnh giang sơn với dòng lịch sử oai hùng, nay đã và đang bị một đám rừng rú phá hoại.

Nói về tính chất lỗi thời của dân chủ và nhân quyền như Nguyễn Duy Qúy đã nhận định, không phải tìm kiếm đâu xa, cứ nhìn thẳng vào thực tế trong thế giới văn minh, nhân bản ngày nay, mặc dù các quốc gia tiền tiến đã thực hiện được những điều gọi là dân chủ và những quyền căn bản của con người đã được tôn trọng tới mức rất khả quan. Tuy nhiên, không vì thế mà nhân loại cho là đã hoàn hảo, để chôn vùi vào quá khứ và cho là đã lỗi thời. Bởi lẽ loài người vốn dĩ hơn loài vật ở chỗ biết suy nghĩ, hướng thượng, nỗ lực tạo cho xã hội mỗi ngày một thăng hoa, hạnh phúc hơn. Hơn nữa, nếu nhân loại không biết trân trọng bốn chữ ”dân chủ, nhân quyền” để cố gắng đấu tranh giữ gìn, bảo vệ. Tất nhiên nó sẽ tự động biến mất và xã hội sẽ trở về đời số nô lệ và lạc hậu giống như hoàn cảnh đất nước Việt Nam dưới chế độ độc tài troàn trị CSVN.

Nhìn vào dòng lịch sử của nhân loại, chúng ta phải hiểu những điều quy định trong Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ (1776); Tuyên Ngôn Quyền Con Người và Quyền Công Dân của Pháp (1789); Hiến chương Liên Hiệp Quốc (1945) và Tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền (1948),v,v... Tất cả không phải tự nhiên mà có hay một thế lực nào ban phát. Ngược lại, chính là thành quả của những nỗ lực đấu tranh đầy gian truân của cả một thời gian dài giằng giặc và không ngừng bảo vệ và phát triển.

Trong xã hội ngày nay, với phương tiện kỹ thuật khoa học tiến bộ, nhân loại đã tiến gần nhau hơn, do đó “dân chủ và nhân quyền” càng được nhân loại quan tâm nhiều hơn. Sự quan tâm này không những chỉ để bảo vệ những gì được gọi là “dân chủ và nhân quyền” mà họ đã sẵn có, mà họ còn có nhiệm vụ san sẻ và giúp đỡ dân tộc khác đòi lại những quyền căn bản của một con người, khi bị một thế lực hay tập đoàn phi nhân tước đoạt như trường hợp người dân Việt Nam dưới chế độ phi nhân CSVN. Như vậy, lập luận của Nguyễn Duy Qúy đưa ra chỉ là một sự “cưỡng từ đoạt lý” một cách thô thiển, ấu trĩ, và có lẽ chỉ có thể phát xuất từ “đỉnh cao trí tuệ’ XHCN, hầu mong tạo một trận hỏa mù, mỵ dân. Đồng thời khỏa lấp những tội ác mà tập đoàn CSVN đang thực hiện trên toàn cõi Việt Nam từ hơn nửa thế kỷ qua.

Riêng về tính chất thù địch, có lẽ không ai có thể phủ nhận dưới chế độ độc tài toàn trị CSVN, bất cứ cá nhân hay tổ chức nào đòi hỏi dân chủ hay nhân quyền đều trở thành “các thế lực thù địch”. Bởi thực sự nếu dân chủ và nhân quyền được thực thi đúng đắn tại Việt Nam, chắc chắn tất cả những khủng bố, trù dập, bóc lột sẽ phải biến mất và đảng CSVN cũng sẽ phải cáo chung. Từ đó, đất nước cũng sẽ được giải thoát khỏi nguy cơ mất dần về tay ngoại bang như đã từng xẩy ra với Bản Giốc, Nam quan, Hoàng sa và Trường sa. Như vậy, nhận định cuả Nguyễn Duy Quý “dân chủ- nhân quyền”chính là “của các thế lực thù địch” qủa là một chân lý đối với những con thú đội lốt người như tập đoàn CSVN.

Cũng trong bài nhận định, một điều khôi hài mang tính chắp vá một cách khập khễnh xuất hiện khi Nguyễn Duy Qúy cho rằng “Chủ quyền cao hơn nhân quyền” và dẫn giải
"Chủ quyền là quyền thiêng liêng của mỗi quốc gia dân tộc. Trải qua mấy nghìn năm dựng nước và giữ nước, người VN hiểu rất rõ giá trị đích thực của chủ quyền dân tộc, độc lập dân tộc và quyền tự do dân tộc".
Thực ra vấn đề chủ quyền của một quốc gia hay dân tộc và nhân quyền của nhân loại là hai lãnh vực khác nhau, cả hai đều mang tầm mức quan trọng và cần thiết như nhau, không thể trộn chung hay so sánh nhập nhằng. Nguyễn Duy Qúy đã đưa ra lập luận khập khễnh, cọc cạch này cũng không ngoài mục đích ngụy biện cho chính sách dã man tàn bạo của tập đoàn CSVN. Tuy nhiên, cũng vì tầm nhận thức quá hẹp hòi được đào tạo trong khuôn khổ XHCN, nên chỉ vì trung thành với đảng một cách triệt để, nên Nguyễn Duy Qúy đã vô tình làm nổi bật cái nét đặc thù ngu xuẩn “cưỡng từ, đoạt lý” của CSVN trước ánh sáng văn minh tiến bộ của thế giới hôm nay.

Một vấn đề được đặt ra ở đây, khi một đất nước phi dân chủ như Việt Nam dưới chế độ CS, những quyền căn bản của con người bị tước đoạt, thì làm sao người dân có thể đóng góp công sức, ý kiến và tài năng để giữ vững chủ quyền. Cũng vì cái suy nghĩ xuẩn độn ấu trĩ này mà ngày nay chủ quyền của Việt Nam tại Bản Giốc, Nam Quan, Hoàng Sa, Trường Sa bây giờ đã thuộc về Trung Cộng. Như vậy, theo lập luận của Nguyễn Duy Qúy có đúng không? Hay chỉ là một sự bịp bợm của những kẻ bất trí.

Ngược dòng lịch sử Việt Nam, biết bao nhiêu triều đại đã qua đi, có hưng, có suy, và những chữ dân chủ, nhân quyền của những thời xa xưa ấy rất trừu tượng và bàng bạc, không đi vào hệ thống rõ ràng. Tuy nhiên, những điều ấy vẫn được thể hiện dưới nhiều hình thức khác như các triều đại đã từng khuyến khích quan, dân dâng sớ đóng góp với triều đình trong công cuộc dựng nước và giữ nước. Điển hình một điểm rõ nét nhất về dân chủ và nhân quyền là hình ảnh một “Hội Nghị Diên Hồng” trong đời nhà Trần mà người dân Việt Nam thường nhắc nhở. Chính vì vậy, người Việt Nam mới có thể được thừa hưởng một giải giang sơn gấm vóc với đầy đủ văn hóa, đạo đức qua nhiều thế kỷ. Nhưng rất tiếc hôm nay đã bị bọn tội đồ CSVN phá hoại, dâng hiến một phần đất, biển cho ngoại bang và còn có nguy cơ vong quốc trong tương lai, nếu người dân Việt không nỗ lực đấu tranh bảo vệ, để mặc tập đoàn CSVN thao túng.

Trở lại bài viết Nguyễn Duy Qúy nhận định:
"Quan niệm của phương Tây về lợi ích cá nhân và quan niệm của phương Đông về lợi ích của dân tộc, của cộng đồng. Vì sự khác biệt đó nên không thể áp đặt cho nhau”
. Nói như thế chứng tỏ với não trạng vong nô, đặc quánh, Nguyễn Duy Qúy không hiểu gì về dân chủ và nhân quyền. Một điều căn bản quan trọng, mang tính tất yếu là nếu không có những cá nhân thì làm sao có cộng đồng và ngược lại quyền lợi cộng đồng phải được xuất phát từ quyền lợi cá nhân. Khi nói rằng phục vụ lợi ích cộng đồng tức là phục vụ chung cho tất cả mọi cá nhân trong cộng đồng. Nó không có nghĩa là cả một tập thể hơn tám mươi triệu dân phải nai lưng phục vụ cho một thiểu số đảng viên đảng CSVN như tình trạng đất nước Việt Nam trong hiện tại. Từ điều nghịch lý này mà CSVN đã đưa ra những khẩu hiệu “đánh lận con đen”, rêu rao một cách bịp bợm “Yêu nước là yêu đảng” hay “Yêu quê hương là yêu XHCN”. Chính vì thế mà người dân Việt Nam dưới XHCN chỉ là những công cụ cho đảng thao túng, bóc lột, từ đó chủ quyền đất nước cũng bị hao mòn một cách tức tưởi.

Nếu Nguyễn Duy Qúy cho rằng Dân chủ và nhân quyền của Tây phương không thích hợp với phương Đông, thiết nghĩ Nguyễn Duy Qúy nên mở rộng tầm mắt nhìn đến những quốc gia dân chủ như Nhật, Nam Hàn, Mã Lai, Đài Loan, v,v... Với những nền tảng văn hóa đông phương, những quốc gia này rất tôn trọng quyền tư hữu cá nhân, người dân của họ có đầy đủ những quyền căn bản của nhân loại mà đại đa số các nước phương Tây đã áp dụng. Từ đó, đất nước họ phát triển rất mạnh và chủ quyền quốc gia của họ được toàn vẹn. Như vậy khác ở chỗ nào? Phải chăng chỉ khác ở chỗ lãnh đạo của họ không phải là loại vong nô phi nhân tính như tập đoàn CSVN.

Tóm lại, tất cả nhận định của Nguyễn Duy Qúy chỉ là một sự ngụy biện, so sánh một cách so le, khập khễnh, không mảy may có một sức thuyết phục nào. Có chăng chỉ để giúp cho thiên hạ có dịp đàm tiếu cho vui, nó cũng không phải là những luận điểm có thể chạy tội cho tập đoàn CSVN. Ngược lại, còn làm nổi bật nét đặc thù cưỡng từ đoạt lý một cách ấu trĩ và bạch hoá tất cả những dã man, tàn bạo bỉ ổi của một tập đoàn vong nô, hèn nhược này trước nhãn quan nhân loại mà thôi. Cũng trong nhận định của Nguyễn Duy Qúy, đại đa số cho rằng: Có lẽ vì mang tiếng là một “Viện Sĩ” cuả “Viện Khoa Học Xã Hội” CSVN, nên Nguyễn Duy Qúy cũng phải cố gắng đưa ra một chút nhận định để mong mỵ được dân và được lưu danh với đảng, nhưng rất tiếc Nguyễn Duy Qúy cũng chẳng biết viết gì, nên mới bị l âm vào cái cảnh diễn tuồng hề cho thiên hạ mua vui như hôm nay.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Tài liệu tham Khảo:
Nguyễn duy Quý (2008), "Dân chủ, nhân quyền" - Chiêu bài đã lỗi thời,
Tạp chí Cộng San

http://www.tapchicongsan.org.vn/details.asp?Object=20954872&news_ID=21555551

0 Responses to Dân Chủ-Nhân Quyền Đã Lỗi Thời ???: