"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

“Xâm Lăng Hữu Nghị”

Posted by Lien Mang Viet San Tuesday, June 02, 2009

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Theo nhiều nguồn tin cho biết, trong thời gian gần đây CSVN đã và đang nỗ lực tăng cường quân sự về mọi mặt, đặc biệt là lực lượng Không quân và Hải quân và cũng đã được một số giới chức, tại chức cũng như thành phần hồi hưu cuả tập đoàn CSVN mô tả như một sự chuẩn bị quy mô, nhằm ứng phó với một cuộc chiến có thể xẩy ra trong việc bảo vệ chủ quyền đất nước. Tuy đã cố gắng thổi phồng sự kiện một cách tối đa, nhưng theo dư luận chung nhận định, việc CSVN ồn ào phô trương sự kiện này, chẳng qua chỉ là một hình thức trấn an lòng dân, nhằm che đậy những khuất lấp không thể bạch hóa. Đảng và Nhà nước CSVN chỉ muốn tạo một tấm bình phong, để người dân có thể tin rằng đảng và Nhà nước cũng biết yêu nước, thương dân, không hèn nhược như những lập luận từ “những thế lực thù địch” tuyên truyền, nhất là trong giai đoạn sôi động về vấn đề khai thác Boxite tại Tây Nguyên và lãnh hải hiện nay.

Cũng trong sự kiện này, qua nhiều nguồn tin cho biết, cách đây không lâu, trước sự phản đối từ các thành phần dân tộc về hiện tượng Boxite tại Tây Nguyên, ông Hoàng Trung Hải, Phó Thủ tướng CSVN đã nói với những nhà phân tích khoa học tại quốc nội rằng
“sẽ không theo đuổi kế hoạch Boxite bằng mọi giá”.
Với lời nói này của ông Hải tựa như một lời trấn an, và cũng đã tạo được niềm tin cho một số người, để vui mừng cho rằng, ít nhất đảng và Nhà nước cũng đã giác ngộ, nghĩ đến quốc gia dân tộc và biết lắng nghe nguyện vọng của dân. Nhưng rất tiếc, sự vui mừng này chỉ như một nụ hoa chưa hé đã vội tàn, bởi ngay sau đó vài ngày, đảng lại chỉ thị cho đám Quốc Hội bù nhìn nhóm họp, đưa ra quyết định hoàn toàn ủng hộ kế hoạch khai thác Boxite của Nhà nước đang thực hiện. Ngoài ra, theo dõi những hành xử của những cấp lãnh đạo CSVN khi sang Bắc Kinh, không ai có thể thấy được một dấu hiệu nào có thể gọi là một sự cương quyết, dứt khoát quan điểm, để xác định chủ quyền Việt Nam về lãnh thổ và lãnh hải như ông Dương Danh Dy, một nhà ngoại giao kỳ cựu có nhiều chục năm làm việc tại sứ quán Việt Nam ở Trung Cộng và số giới chức CSVN đã nhận định. Ngược lại, người ta chỉ thấy được sự bợ đỡ “mẫu quốc” một cách hèn nhược qua việc tiếp tục tung hô “tình hữu nghị thắm thiết, môi hở răng lạnh”một cách trơ trẽn, vô thức. Mặc dù đại đa số đều đã thấy được hàm răng lởm chởm “mẫu quốc” đang cố nghiền nát bờ môi “chư hầu” một cách tàn nhẫn không một chút tiếc thương. Hơn nữa, cũng trong thời điểm này, chuyến đi Bắc Kinh và lưu lại một tuần của Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng CSVN cũng không thấy gì đặc biệt, ngoài việc tung hô “mười sáu chữ vàng”cũ rích và cam kết sẽ dành mọi dễ dãi cho các công ty Trung Cộng hoạt động tại Việt Nam.

Trước hành động quái đản này, dư luận cũng nhận định, vai trò Nguyễn Tấn Dũng đi “triều kiến” Bắc Kinh, chẳng qua chỉ để thực hiện bổn phận một chư hầu, thi hành “mật lệnh”, hầu hợp thức hoá sự xâm lăng của Trung Cộng vào Việt Nam được “danh chính, ngôn thuận” qua lời mời gọi chính thức của CSVN. Sự kiện này cũng đã được tạp chí Times mệnh danh là một “Cuộc xâm lăng hữu nghị”. Cũng chính vì chiến thuật “Xâm lăng hữu nghị” mà tờ báo Du Lịch đã bị đình bản chỉ vì đăng những bài viết mang tính cách quan tâm đến lãnh thổ và lãnh hải, đề cao tinh thần yêu nước cuả người dân Việt đối với Tổ quốc. Đồng thời, một số Bloggers trong nước cũng đang được đảng và Nhà nước CSVN “quan tâm, săn đón” “chiếu cố” rất tận tình khi họ có những tin tức hoặc bình luận về vấn đề lãnh thổ và lãnh hải mà đã được CSVN mệnh danh là những vấn đề “nhạy cảm”.

Trở về vấn đề xâm lăng có lẽ ai cũng hiểu, ngày nay Trung Cộng không thể ngang nhiên dùng bạo lực chiếm đóng, xoá tên Việt Nam trên bản đồ thế giới, hay ra lệnh cho chư hầu CSVN chuyển nhượng, biến Việt Nam trở thành một tỉnh lỵ của Trung Cộng. Do đó, Trung Cộng bắt buộc phải dùng chiến thuật xâm lăng bằng kinh tế, chính trị và di dân qua hình thức đầu tư. Với lời “mời gọi” của Nguyễn Tấn Dũng, Trung Cộng sẽ “danh chính, ngôn thuận” xây dựng hạ tầng cơ sở, thiết lập các nhà máy điện, hoạt động hầm mỏ, nhất là khai thác tài nguyên như hiện tượng Bauxite tại Tây Nguyên. Đây chính là một bằng chứng rất rõ ràng thể hiện bản chất vong nô hèn nhược của CSVN và dã tâm của Trung Cộng đối với Việt Nam.

Trước những hiện tượng đau lòng đã và đang xẩy ra, có hai vấn đề được đại đa số người dân Việt quan tâm, trăn trở. Thứ nhất, đi ngược dòng lịch sử để thấy được cái mộng xâm lăng của Trung Cộng hôm nay không phải là một hiện tượng mới lạ, mà thực sự nó đã xẩy ra liên tục từ cả nghìn năm qua. Tuy nhiên, trong suốt dòng lịch sử ấy, dân Việt vẫn may mắn có được những vị Minh Quân yêu nước, thương dân, tập trung được tinh thần bất khuất của dân tộc. Vì vậy, dù kẻ thù có mạnh hơn cả trăm lần, nhưng tiền nhân vẫn lèo lái con thuyền Quốc gia một cách khôn khéo, giữ vững được giang sơn, mở mang thêm bờ cõi, mà cho con cháu được thừa hưởng hôm nay. Thứ hai, trước tình hình hiện tại, với bản chất vong nô, hèn nhược chỉ vì quyền lợi cá nhân, tập đoàn CSVN cam tâm làm tay sai, giúp Trung Cộng thực hiện cái mộng xâm lăng mà họ đã từng thất bại trong suốt dòng lịch sử. Cuộc “Xâm lăng hữu nghị” này là một sự xâm lăng “danh chính, ngôn thuận” rất khó hóa giải, nếu tập đoàn CSVN vẫn tiếp tục tồn tại trên quê hương.

Tóm lại, trước tình hình nguy khốn của đất nước, thiết nghĩ không ai có thể tin CSVN biết giác ngộ quay về với quê hương, dân tộc để cùng toàn dân “canh tân” đất nước như một số con buôn chính trị đã đưa ra, những luận điệu này chỉ là những điều lừa bịp, nó chẳng khác gì những con ký sinh trùng đang soi mòn niềm tin và sức mạnh của dân tộc. Muôn cứu nguy đất nước, thiết nghĩ chỉ còn một cách duy nhất là CSVN phải ra đi, trả lại quyền tự quyết cho dân tộc, lúc đó mới có hy vọng chuyển ngược được hoàn cảnh để bảo tồn di sản của tiền nhân để lại và phát triển quê hương. Tuy nhiên, ngạn ngữ có câu “Tri dị, hành nan”, muốn hoá giải cái “Tri dị, hành nan” này, người Việt Nam cần có một sự ý thức để làm sao có thể đưa cái tri hoà nhập với cái hành. Muốn có một sự “Tri hành hợp nhất”, tất nhiên cần nhìn thẳng vào vấn đề, cùng nhau kết hợp được toàn dân trong và ngoài nước, hầu vực dậy sức mạnh dân tộc trong tinh thần bất khất truyền thống đang tiềm ẩn trong từng huyết quản của từng cá nhân. Do đó, kính mong những cá nhân, tổ chức, đảng phái đang lầm đường lạc bước trong vai trò “hoạt đầu chính trị” hay “con buôn chính trị” hoặc đang vì quyền lợi cá nhân, phe nhóm, đang tiếp tay với tập đoàn buôn dân, bán nước CSVN. Xin tất cả nên thức tỉnh suy nghĩ lại, từ bỏ những vị kỷ thấp hèn, tham quyền cố vị bởi hoài vãng hay danh lợi hiện tại, tạo ra những phân hoá, nhiêu khê. Hãy trở về với hiện tình đất nước trong chính tâm và chính nghĩa. Nếu thực sự được như vậy, chắc chắc ngày cáo chung của tập đoàn vong nô CSVN sẽ phải đến rất gần và đất nước sẽ thoát được cái họa xâm lăng từ kẻ thù truyền kiếp phương Bắc, xoá tan cái viễn tượng đen tối diệt vong trên quê hương Việt Nam.

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to “Xâm Lăng Hữu Nghị”