"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Phụ Nữ Việt Nam...

Posted by Lien Mang Viet San Saturday, March 20, 2010

Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

Lịch sử Việt Nam là một tranh đấu sử, với một ngàn năm bị đô hộ bởi giặïc Tầu, một trăm năm Pháp thuộc và hơn nửa thế kỷ chống CS. Hình ảnh người Phụ Nữ Viêt Nam luôn luôn chiếm một vị thế ưu việt của từng góc cạnh, từng giai đoạn trên dòng lịch sử. Trong bất cứ giai đoạn thăng trầm nào của đất nước, người Phụ Nữ Việt Nam vẫn phát huy được dầy đủ ý nghĩa chữ Tòng trong văn hoá truyền thống. “Tại gia tòng Phụ”, khi xuất giá thì tòng Phu trong quan niệm “Nhất tâm, lưỡng thể”. Họ luôn luôn phải bập bềnh men theo dòng lịch sử, tận hiến cuộc đời, chia sẻ cùng chồng, con tất cả những trăn trở, ưu tư của cuộc sống và giúp chồng, con được làm tròn bổn phận với quê hương, dân tộc....

Nghìn xưa phận liễu một chữ tòng
Thăng trầm vinh nhục với núi sông
Cuộc sống chông gai hay nhung lụa
Em luôn chia sẻ hết cùng chồng

Sau khi đất nước bị chia đôi (1954), người phụ nữ miền Bắc phải ép mình trong muôn ngàn gian khổ, nhục nhã dưới bạo quyền CS qua hàng loạt những chiêu bài “Đảm đang, sẵn sàng ‘ để phục vụ Đảng trong mọi lãnh vực, mọi hình thức kể cả những lãnh vực bẩn thỉu nhất và ô nhục nhất của nhân loại... Trong khi đó, người Phụ Nữ miền Nam tuy rất được trân trọng, nhưng cũng không kém nặng nề khó khăn... Ngoài thiên chức làm mẹ, họ phải kiêm nhiệm luôn vai trò người cha và chung thủy với bổn phận làm vợ, hy sinh hạnh phúc cá nhân để chồng, con được an tâm làm tròn nghĩa vụ bảo Quốc, an dân của một thời binh lửa đưa đến từ bản chất vong nô đầy thú tính của CSVN...

Vào ngày binh lửa khắp non sông
Em ngăn dòng lệ tiễn chân chồng
Chăm sóc con thơ cho thành đạt
Muôn đời câu tiết hạnh khả phong

Xuôi theo cơn ngặt nghèo vận nước (1975), người Phụ Nữ miền Nam Việt Nam lại được quăng vào một khoảng không, một hoàn cảnh ngỡ ngàng. Đất nước đã im tiếng súng, nhưng những nụ cười đoàn tụ chưa kịp nở thì dòng lệ ly cách lại trào tuôn, cuộc đời đau khổ lại càng đau khổ hơn, lớp lớp chất chồng như những đợt sóng oan khiên phủ lên đời người. Lúc ấy, người Phụ Nữ miềm Nam Việt nam phải đối điện với tất cả những thủ đoạn lưu manh, lọc lừa và bạo lực từ những con thú đội lốt người. Họ phải vận dụng tất cả khả năng tồn đọng, luồn lọt để sống còn, đợi chờ và ngược xuôi bương trải nuôi con. Chắt chiu từng đồng, trèo đèo vượt suối thăm chồng, thăm con nơi rừng thiêng nước độc với mỹ danh “cải tạo”... Để rồi, người nào may mắn có được giây phút đoàn tụ thì vẫn tiếp tục đắng cay, tủi hờn theo vận nước...

Ngày nay, tuy mang tiếng là đất nước thanh bình, nhưng dưới chế độ phi nhân CSVN, người phụ nữ đã trở thành “Con gà đẻ trứng vàng” để chế độ khai thác... CSVN cố tạo ra những đói rách, tan hoang, trực tiếp hay gián tiếp ép phụ nữ vào con đường băng hoại một cách khéo léo... CSVN cố gắng tìm mọi cách đổ lỗi do hoàn cảnh đẩy đưa cuả một thời hậu chiến. Nhưng nếu đi sâu vào thực chất, có lẽ không ai có thể phủ nhận CSVN mới chính là những tên đầu nậu của thời cuộc, “đảng” đã tạo ra hoàn cảnh khó khăn, để có cơ hội bóc lột trên những băng hoại đau khổ của người Phụ Nữ Việt Nam một rất tự nhiên... Dưới một xã hội bát nháo, dân tình đói rách, giáo dục suy đồi, đạo đức băng hoại, biết bao nhiêu trò điếm nhục xuất hiện đã được sự bảo kê của mọi tầng lớp cán bộ tuỳ theo lãnh vực, mà nạn nhân là những phụ nữ ngây thơ chân yếu, tay mềm. Với chiêu bài xuất cảng lao động sang các nước láng giềng, trong chính sách đem con bỏ chợ, người Phụ Nữ Việt Nam đã trở thành một vật tiêu khiển, mặc sức cho thiên hạ giày xéo, bóc lột, ngược đãi...Thậm chí đến những em bé tuổi mới lên 5, 6, cũng không thoát khỏi nanh vuốt của đảng với chiến dịch “xuất cảng” gián tiếp hàng loạt sang Căm Bốt và các nước lân bang với “chức năng” nô lệ tình dục. Sự kiện này đã kéo dài qua nhiều thập niên và tiếp tục cho đến hôm nay để nhân loại phải nhỏ những giọt lệ xót xa trăn trở.

Ngoài ra, còn biết bao nhiêu cảnh đời đen tối trong chiến dịch lấy chồng Đại Hàn, Trung Cộng, Đài Loan,v,v,... Tất cả đều biết, sau khi theo chồng ra xứ ngoài, họ có thể trở thành những kẻ ở đợ không công, hay bị bán vào lầu xanh, hoặc trở thành nô lệ tình dục cho một nhóm người nào đó. Tuy vậy, với cuộc sống quá nghèo khổ, bữa đói bữa no, cha già, mẹ yếu, nhà dột, cột xiêu, và cũng nhiều trường hợp vì chữ hiếu, chỉ mong kiếm chút đỉnh để lại cho gia đình hy vọng có thể sống còn đi nốt cuộc đời còn lại để vo tròn đưọc cái nghĩa thống khổ, thương đau. Nên cuối cùng chẳng còn cách nào hơn “Cũng liều nhắm mắt đưa chân. Để xem con tạo xoay vần đến đâu”...

Trong xã hội, tham nhũng, bóc lột, sinh ra đói rách đi đến băng hoại, đám lãnh đạo hợp tác cùng đám “Đồng chí ngoại vi” xã hội đen đưa đẩy và dụ dỗ phụ nữ vào con đường nhơ nhớp, hết “phục vụ” khách ngoại quốc qua chiêu bài “hữu nghị”, lại đến các tụ điểm bia ôm, ngủ trưa ôm và tệ hơn nữa là rải rác đón khách trên các công viên, đầu đường xó chợ. Cuộc sống thiếu thốn cả lãnh vực vệ sinh, ø để rồi đến khi bệnh hoạn lại không thuốc chữa..ï. Bọn Cán Bộ Đảng chia nhau vơ vét, bóc lột, rồi lại dùng những đồng tiền hôi tanh ấy, quay lại dầy xéo thân thể như cô gái đáng con, cháu, mình mà lấy làm đắc chí với “Đỉnh cao trí tuệ”...

Đây chính là “Tư Tưởng Hồ Chí Minh” để lại, mà lũ hậu duệ đang ra sức học tập... Đó chính là mô hình “Hợp tác xã”... Giang Sơn, đất nước cũng được coi như “Hợp tác xã” ai muốn khai thác hay buôn bán tùy ý, miễn là đảng có tiền bỏ túi. Bằng chứng cho thấy một phần đất, biển đã bị mất một cách tức tưởi đếm nhục, một số tỉnh phía Bắc cho Trung cộng mướn dài hạn, như vậy thử hỏi nhân phẩm phụ nữ có đáng gì để CSVN quan tâm...

Tuy hoàn cảnh thực tại đã quá rõ rằng, nhưng hàng năm CSVN vẫn luôn trơ trẽn tổ chức ngày Phụ Nữ 8-3 một cách rầm rộ, đề cao Phụ Nữ theo cái kiểu “Xúi trẻ ăn cứt gà” của Hồ Chí Minh để lại, nghĩa là giải phóng phụ nữ ra khỏi hình ảnh kiều diễm truyền thống văn hóa dân tộc, thay thế vào đấy một hình ảnh “Hợp tác xã” bầy hầy, nhơ nhớp và được che đậy bằng bốn chữ “Duyên Dáng Việt Nam” để tiếp tục bóc lột trên xương máu của họ như tên ma cô Nguyễn Minh Triết đã từng tuyên bố mời gọi đầu tư nước ngoài bằng chiêu bài “Đất nước Việt Nam chúng tôi có rất nhiếu gái trẻ đẹp”... Như vậy phải chăng chế độ CSVN chỉ là một “Ổ Chứa Đại Đồng” và Trung Ương đảng CSVN là những tên ma cô thuần thành đầy đủ chức năng nghiệp vụ. Ôi! một đất nước oai hùng bất khuất với hình ảnh của người phụ nữ yêu kiều, duyên dáng đáng trân qúy của dòng lịch sử nay còn đâu...

Từ độ xuân về cơn quốc biến
Miền Nam tức tưởi, bóng hư vô
Bầu trời xám dục, dòng huyết lệ
Uất nhục “văn minh” kiểu lão “Hồ”

Hôm nay, nhân dịp kỷ niệm ngày Quốc Tế Phụ Nữ (8-3), viết những lời này thay cho những tiếng thét căm hờn quyện trong những giọt nước mắt đầy tủi nhục, để mong có thể chia sẻ với tất cả những người chị, người em Việt Nam cuả chúng ta một phần nào những thống khổ, thương đau, uất nhục trong cái vũng lấy tăm tối của nhân loại, và xót xa cho cả dân tộc đang thoi thóp trên mảnh Quê Hương đã qúa thừa khốn khổ, đau thương...

Sau cùng, kính nguyện anh linh tổ tiên cùng hồn thiêng Sông Núi, xin soi sáng cho tất cả những tâm hồn bệnh hoạn đang kẻ lầm đường, chệch hướng, biết thức tỉnh, quay về với chính nghĩa dân tộc trong công cuộc đấu tranh chung, đòi tự do, dân chủ, để người dân Việt có được những ngày an vui, thảnh thơi và nhân phẩm Phụ Nữ Việt Nam được tiếp tục thăng hoa và trân qúy như truyền thống ngày nào trên dòng lịch sử Việt Nam

* Phạm Thanh Phương (Úc Châu)

0 Responses to Phụ Nữ Việt Nam...