"...trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."

Biết Ơn - Cảm Ơn &Đền Ơn

Posted by Lien Mang Viet San Friday, October 09, 2009

Phạm thanh Phương

Theo nhiều nguồn tin cho biết hôm 18-9-2009 vừa qua, - Nhân Dân Nhật Báo của Trung cộng có đăng tải một bài nhận định tựa đề "Có thể bắt chước mô hình Trung Quốc được không?" trong niềm tự hào như một “kim chỉ nam” của thế kỷ. Bài báo cũng cho rằng với một mô hình hình cải cách kinh tế ấy mang tính “độc nhất vô nhị” ấy, rất khó ai có thể bắt chước được rập khuôn. Tuy nói thế, nhưng bài báo cũng vho biết, đặc biệt CSVN là một tập đoàn thuộc loại “Đỉnh cao trí tuệ” với tư chất thông minh tuyệt đỉnh, nên đã bắt chước rập khuôn được đến mức tối đa 100%. Do đó, dù muốn hay không đảng CSVN và “nhân dân” Việt Nam phải biết “đời đời nhớ ơn” Trung cộng. Bỏi lẽ theo bài báo cho biết, nhờ bắt chước rập khuôn được mô hình ấy mà ngày nay CSVN mới có được một nền “kinh tế phát triển” và chính trị mới được “ổn định”.

Bình luận về sự kiện bắt chước này, trong một bài phỏng vấn của RFA, Giáo sư Đặng Phong, thuộc Đại Học Kinh Tế Quốc Dân Hà Nội cho biết đó chỉ là những lời không trung thực, mang tính xuyên tạc và bóp méo sự thật. Tuy nhiên, Gs Đặng Phong cũng cho biết: “Cái mô hình của Trung Quốc sao chép từ mô hình của Liên Sô, mà mô hình của Việt Nam cũng sao chép từ Liên Xô nhưng thông qua cái phiên bản của Trung Quốc, vì cái năm đó Stalin có giao cho Mao Trạch Đông và nói trước mặt Hồ Chí Minh là Liên Xô ở xa, bây giờ lo cho các nước Đông Âu, còn đồng chí Mao Trạch Đông thay mặt phe xã hội chủ nghĩa để giúp đỡ Việt Nam....”. Nói như thế thì không khác nào Gs Phong đã thừa nhận CSVN và Trung cộng đều thờ một ông chủ, nhưng cái bất hạnh của CSVN lại không dược sự chắm sóc, dạy dỗ trực tiếp của ông chủ, mà phải nhận lệnh thi hành qua trung gian khác. Như vậy, sự việc CSVN bắt chước rập khuôn mô hình của Trung cộng có là sự thật, có gì phải quanh co. Nếu không phải là sự thật, thì tại sao vấn đề nhục quốc thể như thế này mà CSVN vẫn phải câm như miệng hến. Thậm chí những trí thức như Gs Phong cũng không dám lên tiếng trực tiếp “phản biện” lại bài báo, mà chỉ dám nói quanh quẩn cho ”ta” nghe mà thôi.

Để làm sáng tỏ sự việc và nới rộng dư luận trong cái “bắt chước” độc đáo này, đi ngược dòng lịch sử đảng CSVN, có lẽ ai cũng biết vào khoảng cuối năm 1949, Hồ Chí Minh đã sang Nga nhận lệnh về thực hiện chiến dịch “Cải Cách Ruộng Đất”, rập khuôn theo mô hình “Cách Mạng Văn Hóa” của Trung cộng, nhưng lại phải do Trung cộng giáp sát, trực tiếp chỉ đạo. Trong mô hình ấy quan trọng nhất là tuyên truyền, cưỡng bách sự hận thù trong lòng dân tộc, thiết lập “toà án nhân dân” tại từng địa phương, thủ tiêu hàng loạt những người dân vô tội theo chỉ tiêu, hầu cướp bóc tài sản và “ổn định chính trị”. Tiếp theo là dùng bạo lực khủng bố, khóng chế người dân trên mọi lãnh vực, cưỡng bách, nhồi nhét, buộc người dân phải biết tôn thờ suy tôn lãnh tụ như một cái máy. Tham nhũng, trấn lột, cướp bóc cả từ vật chất lẫn tinh thần. Nếu có khác chăng chỉ là ngày nay CSVN đẩy dân đi làm lao nô trên khắp thế giới nhiều hơn và lộ liễu hơn Trung Cộng mà thôi. Ngoài ra có một cái khác quan trọng nữa là ngày nay Trung cộng dám nói, không những nói mà còn nói một cách hống hách trịch thượng với cả thế giới. Ngoài ra, dám hành động ngang nhiên chiếm Hoàng Sa và Trường Sa, khống chế lãnh hải Việt Nam qua sự khoanh vùng hình “lưỡi bò”. Trong khi đó thì CSVN thì lúc nào cũng cúi lưng, uốn lưỡi tung hô “16 chữ vàng” một cách kính cẩn, đúng chức năng của phận bầy tôi. Như vậy lời nói của ông Gs Phong có mang ý nghĩa gì cao siêu hơn không, hay chỉ là những ngôn từ xảo trá bịp dân theo chỉ thị. Thực ra mà nói, thân phận của một gia nô cũng đau buồn lắm, ông chủ bảo sao, thì thằng tớ phải làm vậy là một chuyện qúa bình thường trong nhân gian bất cứ nơi đâu. Do đó, trước một sự thật phũ phàng Gs Phong có nói gì chăng nữa thì ai cũng biết đây chỉ là “tuyên truyền” cho dân nghe, hầu có thể vuốt ve dư luận được phần nào cái uất nhục mà đất nước Việt Nam đang gánh chịu. Còn lại, đảng và nhà nưóc vẫn một lòng chung thủy với “mẫu quốc” như một tên nô lệ từ xưa đến nay. Đã thế, ông Gs Đặng Phong còn giải trơ trẽn thích thêm “Tôi nghĩ rằng nếu có tờ báo Nhân Dân Nhật Báo mà đăng cái bài ấy thì, tôi không muốn cãi nhau với người Trung Quốc bởi vì tôi là một con người bé nhỏ, mình gây sự với họ làm gì, mình chỉ nghiên cứu chuyện của mình thôi, mình không có muốn gây gổ với người ta làm gì...”. Thực sự không hiểu khi ông Gs Phong nói câu này thì ông đang nghĩ gì? Ông đang thể hiện một bản chất vong nô hèn nhược cuả CSVN hay đang thể hiện cái “anh dũng, bất khuất” của một “kẻ sĩ ” thời đại XHCN. Đây cũng chính là điều đáng buồn, đáng hận cho Tổ quốc Việt Nam với hơn bốn nghìn năm dựng nước và giữ nưóc, mà hôm nay phải cúi đầu uất nhục với ngoại bang.

Trở lại vấn đề “biết ơn và cảm ơn”, thực ra Trung cộng cũng thừa hiểu rằng lúc nào CSVN chẳng biết ơn, tung hô “Mẫu quốc” như một cái máy, có bao giờ dám làm phật ý đâu. Không những CSVN luôn luôn nhớ ơn mà còn tạ ơn “mẫu quốc” rất nồng hậu như đã dâng hiến Nam Quan, Bản Giốc và hơn 10 ngàn cây số vuông tại vùng biên giới qua hai hiệp định điếm nhục vào năm 1999-2000. Ngoài ra khi Trung cộng chiếm đóng Hoàng Sa và Trường Sa, CSVN có dám lên tiếng phản đối đâu, chẳng những không phản đối mà còn tận dụng bạo lực ngăn cấn toàn thể người dân không được quyền lên tiếng, dù chỉ lên tiếng trong nội bộ để thể hiện sự uất nhục trong tinh thần yêu nước của họ. Thậm chí ngay đến những chữ Hoàng Sa- Trường Sa cũng không ai được phép nhắc đến, vì những ấy thuộc loại “nhạy cảm chính trị” như thông tư mang số 60 mà CSVN quy định. Do đó, sự việc Nhân Dân Nhật Báo của Trung cộng đề cập, không có nghĩa là đòi một sự “cám ơn” hay nhớ ơn, mà chỉ mang ý nghĩa nhắc nhở CSVN đừng bao giờ quên cái thân phận gia nô trung thành đối với “mẫu quốc”, và luôn luôn phải nhớ làm tròn bổn phận như một con khỉ trong gánh xiệc, không có gì khác hơn.

Một câu hỏi xin đặt ra ở đây là với một số sự kiện nêu trên, không biết những nhà trí thức XHCN như Gs Đặng Phong nghĩ thế nào, có đúng không và đúng được bao nhiêu phần trăm? Nếu đúng 100% thì thử hỏi một thân phận “Trí thức” như ông có buồn và nhục lắm không? Đã vậy, ông Ts Tiến Sĩ Lê Anh Sắc cũng còn đang hãnh diện, vênh váo đưa ra kế hoạch quy tụ các ngài “Trí thức XHCN”, ngồi lại với nhau thành một “hội đồng” để cùng nhau “Đột phá tư duy”, nhằm biến guồng máy vong nô, hèn nhược CSVN trở thành một guồng máy toàn “Trí thức, khoa bảng” mới là một chuyện hãi hùng khó tin, nhưng lại có thật, và đang được xẩy ra trên đất nước Việt Nam dưới chế độ CS ngày nay.

Tóm lại, nhìn vào bối cảnh đất nước hôm nay để có thể nhận thức được một điều là một khi đảng CSVN còn tồn tại trên quê hương, dân tộc mình sẽ còn tiếp chịu thêm nhiều khổ nhục, đắng cay, đất nước sẽ tiếp tục bị “đột” cho loang lở, lỗ mỗ thêm như tấm giẻ rách, rồi “phá” cho đến tan hoang. Và nếu tất cả trí thức Việt Nam chưa nhìn ra sự thật để can đảm đứng lên, mà chỉ biết cúi đầu làm theo chỉ thị kiểu này thì tương lai đất nước Việt Nam sẽ trở thành một Tân Cương thứ hai của Trung cộng trong một tương lai không còn xa lắm nữa đâu.

• Phạm Thanh Phương


0 Responses to Biết Ơn - Cảm Ơn &Đền Ơn